THẦY LANG - Trang 116

- Nhưng anh thấy không, anh vẫn còn thông minh nên đến mời tôi chứ

không phải đến với cái ông lang vườn kia.

- Tôi biết làm thế nào? Nếu đánh xe không về thì thế nào ông chủ

cũng quạng vào mõm cho ấy chứ. Tôi bèn suy tính và nghĩ ra: ông ấy đã
không muốn thì ta đến mời bác sĩ vậy.

- Ai không muốn?

- À, cái ông... thầy lang ở nhà Mi-en-nhich ấy.

- Sao lại không muốn?

- Ông ta không muốn, thế thôi.

- Tôi - ông ta bảo - không có thời gian đâu mà đến khám bệnh cho

khắp các ông chủ được - ông ta bảo - thế anh không thấy bao nhiêu người
ốm đang chờ kia sao? Ông ấy bảo thế, tôi nhìn, quả nhiên, thấy bao nhiêu là
người đang chờ. Cứ y như họp chợ vào ngày thứ năm ấy. Tôi bèn bảo ông
ta rằng ông chủ sẽ trả nhiều tiền hơn tất cả bọn họ gộp lại, có điều phải đến
chữa cho ông chủ. Ông ta bèn đáp: nếu ông chủ ốm, xin mời ông chủ cũng
đến đây như những người khác. Còn tiền thì tôi không cần... Tôi biết làm gì
được nữa?... Quay lại là xong. Vì chính tôi cũng biết là ông ấy không lấy
tiền.

- Nhưng lại lấy các thứ khác, - bác sĩ Pa-vơ-li-xki thốt lên.

- Không, thứ khác ông ấy cũng không lấy! Ồ, chút bơ, ít trứng hay

khúc dồi thì kể gì. Ông ấy không tham.

Vị bác sĩ nghiến chặt hai hàm răng lại. Khi đến nơi anh ta hoàn toàn

không chỉ trích gì ông chủ Ki-ja-cô-vich nữa, nhưng trên đường về anh ta
ra lệnh cho I-gna-xư rẽ vào chỗ cối xay.

Ngay trước cối xay, hay đúng hơn là trong sân gần nhà ngang, có

mươi chiếc xe đang đỗ. Những con ngựa được tháo ra khỏi càng đang bình
thản nhai cỏ khô. Những người ốm nằm trên xe. Bảy tám người nông phu
ngồi trên chiếc xà chuồng gia súc đang hút thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.