THẦY LANG - Trang 123

thì con phải biết đối xử cho khéo léo. Từ những chuyện như thế biết đâu
chả thành vợ thành chồng đấy.

Ma-rư-sia cười.

- Cháu còn thời gian mà.

- Đối với đàn bà chúng mình, thời gian cho những việc ấy bao giờ

cũng thiếu. Mà con thì chẳng mấy chốc đã hai mươi rồi còn gì. Đến lúc
đấy! vào tuổi con bác đã có con trai lên ba rồi kia. Có điều đừng có bạ ai
cũng liếc, cũng không nên chòi cao quá mà ngã đau con ạ. Bác bảo con thế
đấy!... Thí dụ như với cái cậu cưỡi mô-tô kia chẳng hạn! Phóng xe thì cậu
ta phóng xe thật đấy, nhưng lấy con thì cậu ta chẳng hề nghĩ đến đâu. Bác
biết loại người ấy lắm! Biết lắm rồi!... nhục ơi là nhục! Đừng có mà tạo
thêm bất hạnh cho mình.

- Sao bác lại nói chuyện ấy làm gì? - Ma-rư-sia cả cười. - Cháu chẳng

bao giờ nghĩ đến chuyện ấy đâu.

- Này, này! Cha cậu ấy là một ông chủ lớn lắm đấy. Chủ cả một sản

nghiệp với lại một nhà máy. Ông ấy phải cưới tiểu thư cho con trai chứ
chẳng không. Con nhớ lấy!

- Dĩ nhiên rồi. cũng chẳng bận gì đến cháu. Bác để ý đến anh ấy làm

gì kia chứ? Còn nếu như có đưa mắt cho ai trong khách hàng thì cháu cứ
liếc ngay ông thầy lang già ở cối xay ấy là xong.

Đó là sự thực. Quả thực, Ma-rư-sia rất mến ông An-tô-ni Kô-si-ba.

Trước hết cô tò mò vì nghề nghiệp của ông. Trong thị trấn người ta đồn bao
nhiêu chuyện phi thường về ông. Người ta bảo rằng ông đã đặt tay vào
người nào, thì dù có là kẻ đang ngoắc ngoải, ông cũng chữa lành, họ còn
bảo ông đã bán linh hồn cho quỷ sứ rồi, người khác thì cam đoan rằng ông
được chính Đức Mẹ Ốx-tơ-bram-xka ban cho phép màu nhiệm. Họ còn bảo
rằng ông chữa không lấy công, rằng ông biết cả một thứ cây mà hễ ai uống
vào là phải lòng ngay kẻ đã đưa thuốc cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.