THẦY LANG - Trang 136

Cô định cam đoan với chàng rằng đối với chàng cô không cần phải cố

gắng mới tỏ ra lịch thiệp, rằng cô rất vui vì chàng đã trở về, vì chàng đã
nhớ đến cô ở cái chốn Krư-nhi-xa kia... Song thay vì những điều đó, cô lại
bật ra:

- Tôi hiểu, sự lịch thiệp của ông chính là điều đó.

Chàng nhìn cô đầy hằn học.

- Ồ vâng! Cô nói đúng lắm!...

- Tôi cũng không nghi ngờ.

- Càng tốt.

- Có điều tôi hơi ngạc nhiên là ông phải cố gắng đến thế.

Chàng cười khẩy, ít nhất thì chàng cũng tưởng là thế, vẻ đầy châm

chọc.

-Ồ, hoàn toàn không. Đó là chuyện hoàn toàn tự động. Cô thấy đấy,

ngay cách cư xử đã thể hiện trong tôi tính tự động, biểu lộ những hình thức
xã giao lịch thiệp với mọi người...

Cô gái nghiêng đầu.

- Tôi ngạc nhiên vì điều đó.

Chàng quay ngoắt đi. Cô không thấy mặt chàng, nhưng hoàn toàn tin

chắc rằng răng chàng đang nghiến chặt.

Cô càng khao khát muốn giảng hòa. Cô hiểu rằng lúc này mình nên

thốt ra một điều gì đó để lấy lòng, cô hiểu cô đã đối xử với chàng không
công bằng, rằng giờ đây không khi nào chàng còn quay lại nữa, nếu không
được nghe từ miệng cô một lời tốt đẹp. Cô hiểu điều đó, nhưng không tài
nào có thể dằn lòng nổi để cam chịu đầu hàng.

- Vĩnh biệt cô, - chàng thốt lên và không chờ đáp lại, bước nhanh ra

ngoài.

Cô không khóc òa lên chỉ vì vừa lúc ấy có một bà nào đó bước vào

hiệu mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.