THẦY LANG - Trang 138

Và trong lòng Ma-rư-sia biết rằng sẽ không bao giờ cô dứt bỏ nổi nơi

đây... Còn nơi đây... thì ai có thể là chàng trai ấy, người sẽ yêu cô và sẽ cưới
cô?... Cô khá tỉnh táo để không một giây nào tính đến cậu chủ Lu-đơ-vi-
kốp. Cha mẹ chàng không bao giờ đồng ý chuyện đó, cả bản thân chàng
chắc chẳng khi nào nảy ra ý định ấy, và ngay cả cô nữa, cô cũng không
muốn trở thành vợ một ông chủ như chàng. Chính cô đã từng phải mang
những gói hàng từ cửa hiệu ra xe cho những người họ hàng quen biết của
chàng, làm sao sau này họ lại có thể đồng ý xem cô là người ngang hàng họ
được.

Hẳn cô sẽ hình dung tương lai của mình hoàn toàn khác nếu anh chàng

Lê-sếch chỉ là một công chức bình thường không hề giàu có, hoặc một
người thợ thủ công, hay một chủ ruộng trong vùng cũng được.

- Ôi, khi ấy sẽ hoàn toàn khác hẳn!

Cô coi chàng là đỉnh cao của sắc đẹp đàn ông. Cô không thấy một

chàng trai nào hấp dẫn như chàng cả trong phim lẫn trong các tấm bưu ảnh
bày bán trong hiệu (mà bưu ảnh ấy mới nhiều làm sao!). Cô thích chàng về
mọi phương diện. Bởi ngay cả niềm tự hào kia, sự kiêu ngạo kia cũng
không đến nỗi là một nhược điểm mà cô không thể bỏ qua. Vả chăng, nếu
chàng chỉ là một người lao động khiêm nhường thì chắc hẳn chàng sẽ
không kiêu kỳ đến thế.

Rồi xuân đến, và nếu có nhớ đến cậu Trưn-xki, thì Ma-rư-sia cũng chỉ

nhớ một hình bóng mơ ước, chứ không như ông chủ tương lai của Lu-đơ-
vi-kốp.

Song hình bóng ấy hình như vẫn chiếm một chỗ, dẫu không quá lớn,

nhưng vẫn cố định và không hề suy suyển đến độ trong lòng cô không còn
chỗ cho những người khác. Trong vùng chẳng thiếu chi trai tráng để mắt
đến Ma-rư-sia và cũng chẳng hề giấu cô những niềm mong nỗi nhớ của
mình. Song tất cả bọn họ đều không hề gây cho cô một ấn tượng nào đáng
kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.