THẦY LANG - Trang 14

dành cho Bê-a-ta cần phải chứa đựng một nội dung giàu có nhất, sự ấm
cúng lớn lao nhất...

Ô-tô dừng bánh trước một villa màu trắng tuyệt đẹp, chắc chắn là đẹp

nhất trên đại lộ Đinh Tử Hương, và cũng là một trong những villa lịch sự
nhất Vac-sa-va.

Không chờ người tài xế mở cửa xe, giáo sư Vin-tru-rơ nhảy ra ngoài,

cầm lấy chiếc hộp đựng áo lông ở tay anh ta, chạy vội qua vỉa hè và một
đoạn đường nhỏ, dùng chìa khóa riêng mở cửa, rồi hết sức nhẹ nhàng đóng
cửa lại sau lưng. Ông muốn mang lại cho Bê-a-ta một điều bất ngờ thú vị,
mà một giờ trước đây, khi đang cúi người trên cái lồng ngực mở hoác
chằng chịt những động mạch và tĩnh mạch của người bệnh, ông đã sắp đặt
cho mình.

Nhưng ở trong phòng lớn ông gặp ông Brô-nhi-xoáp và bà quản gia

Mi-kha-lô-va. Hẳn Bê-a-ta đang không hài lòng về việc chậm giờ của ông
vì cả hai đều mang vẻ mặt dài thượt và rõ ràng họ đang đợi ông. Điều đó
làm hỏng kế hoạch của giáo sư, ông đưa tay ra hiệu cho họ lui.

Mặc dù vậy ông Brô-nhi-xoáp vẫn cất tiếng:

- Thưa ngài giáo sư...

- Xuỵt!... - Giáo sư Vin-tru-rơ ngắt lời ông, nhíu mày rồi thì thào bảo

thêm: - cởi áo bành tô ra!

Người lão bộc định nói gì đó, song cụ chỉ mấp máy môi trong khi giúp

giáo sư cởi áo.

Giáo sư Vin-tru-rơ nhanh nhẹn cởi chiếc hộp, lấy ra chiếc áo choàng

tuyệt đẹp bằng loại lông thú óng ánh màu đen tuyền với những sợi lông dài
mịn như tơ, khoác nó lên vai mình, chụp lên đầu cái mũ chụp nhỏ xíu với
hai chiếc đuôi vắt vẻo hai bên, vẻ đầy gây gổ, lồng hai tay vào cái bao tay
lông thú, rồi mỉm cười mãn nguyện liếc qua chiếc gương: nom ông thật là
hề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.