THẦY LANG - Trang 165

- Thôi, các ông, - một người nào đó trong đám đông cất tiếng. - Thôi,

thôi đi!

- Thôi đi! - Người thứ hai bảo.

Xô-bếch nhổm dậy. Ông Lei-zo-rơ từ trong nhà cầm đèn chạy ra.

Trong ánh sáng đèn trông rõ toàn cảnh tang thương hình hài bên ngoài của
Zê-nôn. Hắn đứng đấy, áo quần rách tơ tướp, mắt bị đánh thâm tím, mũi tóe
máu. Hắn đưa lưỡi sờ sờ một lát trong mồm rồi phun ra mấy cái răng.

Xô-bếch phủi quần áo, nhặt chiếc đàn măng-đô-lin, có dính mấy sợi

dây đang run rẩy một cách thảm thương giữa những mẩu vụn của hộp đàn,
anh khẽ đằng hắng và không nói một lời nào, bỏ đi.

Những người khác cũng bắt đầu tản đi, không nói, không hỏi gì.

Nhưng hôm sau toàn trấn Ra-đô-li-xki dậy lên như trong một tổ ong. Sau
buổi lễ trọng trước nhà thờ, người ta không bàn đến một chuyện gì khác.
Tất cả mọi người đều biết chính xác nguyên nhân cũng như diễn biến của
vụ đánh nhau. Nói chung người ta đều thừa nhận rằng Xô-bếch có lý và
thích chí vì việc Zê-nôn bị trừng phạt. Song mặt khác, cũng có ý kiến phê
phán nhằm vào Ma-rư-sia. Thứ nhất, vụ đó là do cô, hai nữa, việc cậu chủ
Trưn-xki cứ hay ngồi lâu trong hiệu dù sao vẫn chứng tỏ đạo đức của cô gái
có vấn đề.

Hơn nữa, khó lòng hiểu nổi vì sao người cùng hội cùng thuyền trong

cùng thị trấn, một công chức nhà nước với con trai một gia đình giàu có
được trọng vọng, mà lại đánh nhau công khai trước bàn dân thiên hạ chỉ vì
một cô gái lang bạt đến đây, một cô gái bán hàng vớ vẩn nào đó.

Nhiều người quan tâm xem gia đình họ nhà Vôi-đư-uô sẽ phản ứng ra

sao. Người ta vô tình quấy rầy cả hai người anh trai của Zê-nôn, song cả
hai chỉ nhún vai.

- Không phải việc của chúng tôi. Để cha chúng tôi về rồi khắc hay.

Quả thực, ông lão Mô-xte-rơ-giây không có mặt ở Ra-đô-li-xki. Ông

đang đến chỗ những thợ thuộc da Vin-nô mua hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.