THẦY LANG - Trang 171

trong kho. Giống như một đầu tầu hoả tốc hành, bà lao qua nhà bếp, phòng
để bát đĩa, phòng ăn, thở có phần hổn hển hơn mức mà sự mệt nhọc đòi
hỏi, và tăng tốc độ lên nữa.

Bà biết rất rõ giờ này ông bà Trưn-xki đang ở chỗ nào, và bà không

nhầm. Họ đang ở ban công phía bắc. Bà E-lê-ô-no-ra, cứng đờ và thẳng đơ
trong chiếc áo nịt ngực, ngồi trên một chiếc ghế cứng không trải nệm (bà
không công nhận những loại ghế khác) và chìm đắm trong đống những
quyển sổ cái khổng lồ của nhà máy. Sau lưng bà, ông Xu-pếch, kế toán,
đang đứng với nét mặt của một kẻ tội đồ, lát nữa thôi sẽ bị mang đi tra
khảo. Cái đầu hói của ông, giống như một cái nấm phấn to tướng màu
hồng, được phủ đầy những giọt mồ hôi. Ở đầu kia ban công, trong một
chiếc ghế mây to tướng, ông Xta-nhi-xoáp Trưn-xki đang ngồi, chung
quanh là những chồng báo nhiều đến khó tưởng tượng nổi.

Bà Mi-kha-lép-xka không nói một lời, đứng sững giữa ban công, nom

như một pho tượng đầy vẻ đe dọa.

Ông Trưn-xki hạ thấp chiếc kính mắt xuống và hỏi:

- Có chuyện gì thế, Mi-kha-le-siu?

- Chuyện không lành! - Bà rên lên.

- Không có chanh à?

- Ôi, chanh gì mà chanh!... Chuyện ô danh!

- Có gì xảy ra thế? - Ông Trưn-xki đặt báo xuống, hỏi bình tĩnh nhưng

đã chú ý hơn.

- Chuyện gì xảy ra?... Chuyện bê bối! Tôi ngượng đến cháy cả người.

Cả thị trấn không bàn gì đến chuyện khác nữa! Chỉ nói đến cậu ấy mà
thôi!

- Nói đến ai?

- Đến cậu Lê-sếch thân yêu nhà ta chứ ai.

- Lê-sếch à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.