THẦY LANG - Trang 177

- Mẹ muốn nói đến phép lịch sự và lòng tự trọng. - phu nhân Trưn-xka

nhấn mạnh từng tiếng trả lời.

- Con không nghĩ là mình đã vi phạm đến một trong hai thứ đó.

Ông Trưn-xki sốt ruột nhấp nhổm trên ghế.

- Lê-sếch của cha. - ông lên tiếng. - Tự con phải hiểu rằng việc con

thường xuyên lui tới, việc con ngồi lâu một cách quá đáng trong cửa hiệu
ấy, không thể không gây nên những điều bình luận...

- Chuyện ấy chẳng phiền toái đến ai cả. Cửa hiệu... cửa hiệu là chỗ

công cộng. Ai cũng có quyền vào.

- Xin lỗi, - bà mẹ cắt ngang, - nhưng những lời chối cãi quanh co ấy

nằm ở dưới tầm con. Trước tiên, con ngồi ở đó suốt ngày, khiến cho người
ta để ý và gây nên tiếng đồn không hay. Có lẽ con không nghĩ ai đó ngây
thơ đến mức tin rằng con dùng những thời gian ấy để nghiên cứu phương
pháp buôn bán của cửa hiệu nhỏ. Con ngồi ở đó chính là vì cô gái bán hàng
kia.

- Cũng có thể. Nhưng mà thế thì sao?

- Từ đó có thể suy ra rằng con xem mối quan hệ bạn bè với cô gái đó

là rất thú vị.

- Chính thế, thưa mẹ.

- Và xứng với con nữa chứ?... Đúng thế không?... Xứng đáng với ngài

Trưn-xki về cả phương diện trí tuệ, xã hội và bằng hữu?

Lê-sếch nhún vai,

- Đó chính là những vấn đề quan niệm, cách nhìn...

- Mẹ xin được nói rằng theo quan điểm của cha mẹ, trong chuyện này

không có chuyện gì bàn cãi cả. Mà bằng chứng rõ ràng nhất là những cuộc
viếng thăm của con đã trở thành đầu đề cho những chuyện ngồi lê đôi mách
trong thị trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.