THẦY LANG - Trang 191

- Ông Mô-xte-rơ-giây ấy ạ. Mãi đến khi nghe người đánh xe nói vậy,

ông ấy mới tìm hiểu và mới được biết có chuyện gì xảy ra. Trước hết, ông
ấy đến gặp anh Xô-bếch, bắt tay anh ta và chúc mừng anh ấy đã cư xử đúng
mức với con trai ông, sau đó ông ấy đến gặp cháu.

- Ông ấy muốn gì?

- Thoạt đầu ông ấy nghiêm nghị rồi nói: - Tôi đến để xin lỗi về hành

động của thằng Zê-nôn nhà tôi. Nó là một đứa xấu tính và ngu ngốc. Cái
thằng vô công rồi nghề ấy đáng bị trừng trị, và những gì nó được anh Xô-
bếch tặng cho cũng vẫn quá ít. Tôi hiểu, ông ấy bảo, nó không quyền xúc
phạm đến cô, có nghĩa là đến cháu ấy. Cô làm gì là việc cô, không phải
chuyện của nó. Bà Skốp-kô-va đỡ đầu cô, quyền là ở bà ấy, không phải ở
cái thằng ăn hại kia. Giá như cô đến gặp tôi phàn nàn, thì nó sẽ nhận được
lãnh đủ phần của nó. Thế nhưng, ông ấy nói, cô lại than phiền với cậu chủ
ở Lu-đơ-vi-kốp, khiến cho giờ đây, tôi, già cả và vô tội, mà cũng dám bị vạ
lây, bởi lẽ người ta rút đơn đặt hàng của tôi, có nghĩa là hơn hơn một nửa
công việc của nhà tôi.

Thầy lang ngạc nhiên:

- Nhưng cháu có than phiền với cậu chủ đâu?!

- Chính thế. Cháu cũng có nói với ông ông Vôi-đư-uô như vậy, nhưng

hình như ông ấy không tin.

- Nào, thế nhưng bác vẫn chưa thấy có chuyện gì không lành ở đây cả.

- Không lành là chuyện khác. Sáng hôm nay ông lão Vôi-đư-uô đã

đuổi con trai ra khỏi nhà!

- Đuổi à?... Sao lại đuổi?! - Thầy lang ngạc nhiên.

- Ông ấy rất nghiêm khắc. Cả thị trấn bàn tán về việc ấy. Và ai cũng

bảo rằng đó là tại cháu... Nhưng cháu có lỗi gì đâu cơ chứ?... cháu có làm
điều gì xấu đâu?...

Giọng Ma-rư-sia run run, mắt cô ứa lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.