THẦY LANG - Trang 195

- Không hứa hẹn à?... Thế cậu ấy muốn gì?... Cháu phải nhớ rằng cậu

ấy là một ông chủ lớn, giàu có, quảng giao. Cháu là gì đối với cậu ấy?... Ôi,
chỉ là một thứ đồ chơi. Nhưng trái tim thì sẽ quen dần. Thì như bây giờ
chẳng hạn: thiếu cậu ấy là cháu đã thấy nặng nề.

- Đó là vì chuyện khác...

- Có thể vì chuyện khác mà cũng có thể vì chuyện này, - ông hiền hậu

gật đầu. Nhưng lấy cháu thì hẳn là cậu ấy không lấy. Vậy thì để làm gì?...

Ma-rư-sia cụp mắt nhìn xuống.

- Cháu hoàn toàn chưa nghĩ đến chuyện ấy. Cháu chỉ thấy nói chuyện

với anh ấy thật dễ chịu. Anh ấy đi nhiều biết rộng. Anh ấy kể chuyện rất
hay...

- Cứ để cậu ấy kể cho những cô khác. Tại sao cậu ấy lại chọn đúng

cháu mới được chứ?

- Bởi vì... anh ấy nói là anh ấy mến cháu.

- Lại còn không mến được sao? Cậu ấy có mù đâu.

- Cháu không nghĩ là bác, bác An-tô-ni ạ, bác cũng có thể thấy có gì

đó không hay trong chuyện này.

Thầy lang lấy tay che mặt.

- Xin Chúa hãy gìn giữ! Xấu thì không xấu, nhưng không cần. Mọi

người đâm ra không ưa cháu, rồi chuyện phiền phức cũng bắt nguồn từ đó,
mà thì chẳng ai được lợi lộc gì. Bác không chê trách gì cậu ấy. Không.
Nhưng giá cậu ấy là người hoàn toàn đứng đắn, thì cậu ấy đã không khiến
cháu, con bồ câu nhỏ ạ, phải thành đầu đề cho người ta xì xầm, đã không
làm đầu của cháu phải quay cuồng, đã không phải ngồi đây hàng buổi.

- Nhưng... nhưng cháu đâu thể mời anh ấy ra được, - Ma-rư-sia thử

chống chế.

- Và cũng không cần. Nếu cháu muốn nghe một lời khuyên tốt, một lời

khuyên chân thành, cháu nên nghe bác và đừng trò chuyện với cậu ta nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.