THẦY LANG - Trang 217

xa, từ đó trở đi, chàng Lê-sếch nhà ta chỉ sử dụng con đường vòng đó mà
thôi. Chàng chỉ đi đường thẳng tới Ra-đô-li-xki khi nào chàng chỉ có thể
biện minh sự có mặt của mình tại thị trấn bằng các nhu cầu mua sắm gì đó.
Và những khi ấy chàng phóng như điên để giành giật thêm cho mình mười
lăm phút trò chuyện với Ma-rư-sia.

Vì phải nghiên cứu tình hình nhà máy nên giờ đây chàng thường rảnh

vào buổi chiều. Chính vì thế chàng nhiều lần gặp thầy lang Kô-si-ba trong
cửa hiệu. Chàng hơi ngại người đàn ông râu ria nghiêm trang, có đôi mắt u
buồn và đôi vai rộng này. Chàng tin chắc rằng thầy lang nhìn mình không
mấy thiện cảm, thậm chí có phần ác cảm, mặc dù Ma-rư-sia cam đoan đó là
con người tốt nhất trên dương thế.

- Có thể bác ấy có chút thiếu tin tưởng ở anh,- nàng nói, - nhưng chính

anh có lỗi. Nếu anh cho phép em thổ lộ với bác việc đính ước của hai
chúng mình, em tin chắc rằng bác ấy sẽ yêu mến anh ngay lập tức.

- Thế thì anh thà cứ thận trọng còn hơn.- chàng mỉm cười - Còn phần

anh, anh sẵn sàng chờ đón những biểu hiện tình cảm của bác ấy. Anh sẵn
sàng chịu thiệt!

Nàng nhìn anh vẻ trách móc

- Lê-sếch, thật chẳng đẹp tí nào khi anh chế giễu người tốt bụng đến

thế, người bạn lớn của em.

- Xin lỗi em, em yêu. Nhưng anh có cảm giác, anh nghĩ rằng địa chỉ

tình cảm ấy không thật tương hợp với em. Có thể ông thầy lang ấy là mẫu
mực của lòng ngay thẳng, thậm chí có thể ông ấy biết chữa bệnh, điều mà
anh không tin mấy, nhưng dù sao lão cũng chỉ là một nông dân thuần túy.
Em đánh bạn với một người bình dân chất phác như thế để làm gì?

Nàng lắc đầu.

- Đánh bạn để làm gì?... Lê-sếch, anh thấy không, anh có đủ cha mẹ,

anh không hiểu thế nào là mồ côi. Khi không có một ai, hoàn toàn không có
một ai. Khi ấy, mỗi bàn tay chìa về phía ta, mỗi bàn tay, dẫu là bàn tay chai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.