THẦY LANG - Trang 22

li ti nhọn sắc, hoặc hai tay ghì chặt lấy chiếc ô, chốc chốc lại bị gió lật
nghiêng ngả. Từ dưới bánh của những chiếc ô-tô thảng hoặc mới chạy qua,
tóe ra những vạt nước bẩn, những con ngựa khách lười nhác lội ì ọp, những
chiếc mui bạt giương lên, ướt rượt nước mưa, ánh lên mờ mờ trong ánh đèn
đường vàng vọt.

Tiến sỹ Ra-phao Vin-tru-rơ bất giác cài lại khuy áo bành tô và cứ bước

đi vô định.

- Sao nàng có thể hành động như thế? Sao lại có thể như thế được? -

Ông cứ lặp đi lặp lại câu hỏi ấy trong đầu óc.

Phải chăng nàng không hiểu rằng nàng đã cướp đi của ông tất cả, nàng

đã lấy đi của ông ý nghĩa và mục đích tồn tại?... Và tại sao kia chứ?... Tại
vì nàng gặp một kẻ nào đó... Giá như ông quen biết hắn, giá như có thể tin
chắc rằng hắn đánh giá đúng nàng, rằng hắn không làm hại đến nàng rằng
điều ấy mang lại cho nàng hạnh phúc. Nàng chỉ viết có cái tên của hắn thôi:
Ja-nếch.

Giáo sư Vin-tru-rơ bắt đầu kiểm tra lại trí trong nhớ những người quen

xa gần. Không có ai cả. Có thể đó chỉ là một kẻ hèn mọn, một thằng lừa
đảo, một tên phiêu lãng nào đó, hắn sẽ bỏ rơi nàng ngay khi có dịp thận lợi
đầu tiên. Một kẻ phỉnh nịnh chuyên mê hoặc, đánh lừa Bê-a-ta không mang
theo đồ nữ trang riêng?... Đó chắc chắn phải là một thằng đểu cáng và lọc
lõi... Đúng, phải đuổi theo hắn, phải chặn đứng sự lừa lọc hày khi còn có
thể. Phải đòi chính quyền, cảnh sát, phải tìm bắt cả đôi. Phải gửi lệnh truy
nã, phái các thám tử đi...

Nghĩ thế, ông dừng lại và nhìn quanh, nhận ra mình đang ở trung tâm

thành phố. Ông chợt nhớ ra rằng đâu đó gần đây, sau ngã tư thứ hai hay thứ
ba gì đấy, đã có lần khi đi ngang qua, ông thấy tấm biển đồn cảnh sát.

Ông bước lại phía đó, nhưng chỉ mười bước lại quay trở lại.

"Nhưng tìm được nàng rồi thì sao? Chẳng bao giờ nàng đồng ý trở lại

với ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.