THẦY LANG - Trang 241

CHƯƠNG XIII

Ở cối xay người ta thường đi ngủ sớm. Ngay cả đám đàn bà, mặc dù

cả ngày làm việc mệt nhọc nhưng vốn thích trò chuyện đến tận khuya và
không bao giờ thấy đủ, nhiều khi ngồi trước cửa nhà cho đến nửa đêm, mùa
này vì đêm bắt đầu se lạnh nên cũng đã sửa soạn đi nghỉ.

Ông lão Prô-cốp đã đọc những bài kinh dài dằng dặc của mình trước

các bức tranh thánh, đã quỳ lạy, chạm trán xuống sàn nhà một cách khẩn
thiết, bởi lẽ hôm nay là chúa nhật. Anh thợ Vi-ta-lix đã ngáy từ lâu trong
nhà bếp. Cậu Va-sin đang ngồi trong nhà ngang chỗ ông An-tô-ni Kô-si-ba
và đang thổi khe khẽ nhưng điêu luyện một chiếc sáo nhỏ, cậu thổi sáo và
nhìn thầy lang đang im lặng dùng chày gỗ nghiền mỡ với một thứ thuốc
nào đó và mật lợn trong một chiếc liễn nhỏ. Ông đang làm loại cao chống
giá băng công hiệu của mình.

Đột nhiên, trong bầu không khí yên lặng ấy chợt có tiếng chó sủa. Lũ

ngỗng bị thức giấc cũng kêu lên inh ỏi.

- Có người đang đến nhà ta, - Va-sin nói.

- Thử nhìn xem, - thầy lang lẩm bẩm.

Va-sin lau ống sáo vào tay áo, cất vào túi, thong thả bước ra sân. Cậu

nghe rõ tiếng bánh xe lộc cộc và những tiếng người nói trộn lẫn vào nhau.
Có nhiều giọng nói, chắc phải đến tám chín người. một người chạy trước,
thở hổn hển vì gắng sức. Khi người ấy đến chỗ Va-sin và dừng lại trong ánh
sáng rọi từ cửa sổ ra, cậu chợt giật lùi.

- Quỷ quái gì thế này?! - Cậu hỏi có vể dữ tợn để có thêm can đảm.

Người khách lạ, mặt và tay đầy máu, mặt mày như một kẻ mất trí, hổn

hển nói lập bập:

- Đến gặp thầy lang... Cứu với... Họ đang còn sống...

- Nhân danh Cha và Con, ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.