THẦY LANG - Trang 304

- Cảm ơn Người, hỡi Chúa, xin cảm ơn Người!... Chàng lắp đi lắp lại.

Bao giờ chàng cũng nghĩ mình là người có đạo, chàng càng tin chắc

điều đó bởi lẽ chưa bao giờ chàng có những mối nghi ngờ nào thực thụ. Từ
thuở thiếu thời chàng đã được giáo dục theo tôn giáo, chàng không nổi bật
lên bởi lòng mộ đạo nhiệt thành đến độ đặc biệt, song cũng không xem
thường những lễ giáo mà giáo hội qui định trong khuôn khổ tối thiểu cho
phép. Chính vì vậy, việc cầu nguyện nơi đây, dưới chiếc thánh giá trên ngã
ba đường, đối với chính bản thân chàng đã là một điều khác thường. Cho
đến nay chàng chưa biết rõ thế nào là một lời cầu nguyện và cũng chưa biết
nó có thể trở thành cội nguồn cho những cảm nhận sâu sắc đến mức nào.

Khi lại ngồi lên xe, chàng cảm thấy trong lòng trở nên yên tĩnh, thanh

thản và sáng trong. Những ý nghĩ và hành động của mẹ cũng trở nên ôn hòa
hơn, những suy tưởng mới chợt nảy ra. Đồng thời ý thức về niềm hạnh
phúc đang chờ đón chàng dường như mạnh hơn trước.

Họ phóng nhanh qua Ra-đô-li-xki rồi rẽ vào con đường đi về phía cối

xay của ông Prô-cốp. Chiều mùa đông lạnh lẽo xuống sớm khi họ dừng
chân trước chiếc cối xay.

Người thợ làm công Vi-ta-lix đang đứng trước cửa.

- Có cô Vin-tru-rúp-na ở đây không? - Lê-sếch hỏi anh ta.

- Ai cơ ạ?

- Cô Vin-tru-rúp-na.

- Tôi không biết ạ. Cô ấy không ở đây. Trừ phi đó là cô Ma-rư-sia?

- Đúng, đúng! - Chàng nhẩy ra khỏi xe. - Cô Ma-rư-sia đâu rồi?

- Cô ấy lên thị trấn. Đi đến Ra-đô-li-xki chắc ông đã phải gặp cô ấy.

- Không gặp. Cô ấy sắp về chưa?

- Chắc là sắp về ạ.

- Thế thì tôi chờ.

Đầu Zô-nhia ló ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.