THẦY LANG - Trang 306

đã chết rồi. Cuối cùng, tôi cắt cổ một con gà trắng ngay dưới cửa sổ, thì lại
được việc.

Lê-sếch hết sức chăm chú lắng nghe, chàng chợt nghĩ rằng có thể

chàng đã không thật đúng khi cho là mẹ chàng và bác sĩ Pa-vơ-li-xki đã cố
tình lừa dối. Rất có thể cả hai người đều tin rằng cô Ma-rư-sia đang hấp hối
lúc họ ra đi không thể nào khỏe lại được. Câu chuyện của người thiếu phụ
trẻ này hóa ra lại có lợi cho họ. Tuy nhiên, rõ ràng là sau đó mẹ chàng được
biết Ma-rư-sia vẫn còn sống. Tại sao lúc ấy bà không viết cho chàng một
lời nào về chuyện ấy?... Tại sao cha chàng cũng không hề nói, tại sao mãi
đến khi về Lu-đơ-vi-kốp, chàng mới được biết điều đó, mà cũng chỉ do tình
cờ!?... Đó chính là lỗi của họ và chàng oán trách họ chính vì chuyện ấy.
Nhưng niềm oán trách ấy giờ đây đã giảm đi nhiều nhờ cảm giác về sự
thiếu công bình của bản thân. Chàng đã quá nghiêm khắc và quá vội vàng
khi kết tội cha mẹ và bác sĩ Pa-vơ-li-xki.

- Thế bây giờ cô Ma-rư-sia đã hoàn toàn khỏe rồi chứ? - Chàng hỏi.

- Cô ấy không bị làm sao hết. Thậm chí còn đẹp hơn ngày trước nữa

kìa, Zô-nhia cười. - Có điều cô ấy rất buồn phiền, tôi thấy cô ấy vừa đi vừa
khóc.

- Buồn phiền chuyện gì?

- Tôi cũng không biết đâu. Nhưng tôi nghĩ là chuyện lo phiền thì cô ấy

chẳng thiếu gì. Bởi thứ nhất, việc thì bị mất do đau ốm. Bà Skốp-kô-va lấy
người khác thay vào cửa hiệu. Hình như là một người bà con thì phải.

- Nào, đó là chuyện vớ vẩn! Còn gì nữa?...

- À, chuyện ông An-tô-ni. Vì chuyện lấy cắp kia và hình như về việc

chữa bệnh trái phép, họ giam ông ấy ba năm.

- Chuyện ấy đâu thể có được!

- Có thể có, bởi họ đã bắt giam rồi.

Và Zô-nhia kể tường tận cho Trưn-xki nghe mọi chuyện xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.