THẦY LANG - Trang 307

- Chúng tôi có bàn nhau phải cứu ông ấy ra sao, nhưng làm sao cứu

được kia chứ, - chị kết thúc. - Giờ thì tôi phải xin lỗi, tôi có chút việc. Ma-
rư-sia chắc là cũng sắp về đến nơi rồi.

Chị bước ra, còn lại Lê-sếch, chàng mủi lòng nhìn ngắm mọi chi tiết

bày biện trong phòng. Nơi đây, ở mọi vật đều có thể thấy rõ thói quen thích
sạch sẽ và đẹp mắt của Ma-rư-sia. Đôi bàn tay đáng thương của nàng đã
phải vất vả biết bao!

- Giờ thì chuyện ấy sẽ chấm dứt! - chàng nghĩ thầm và lòng tràn ngập

niềm vui to lớn.

Ngoài cửa sổ, tuyết rơi từng bông lớn, mỗi lúc cứ dày thêm mãi.

- Mong sao nàng đừng lạc, - chàng đâm lo.

Đột nhiên, chàng nghe thấy tiếng dậm chân ngoài hiên. Chàng tin chắc

rằng đó là nàng. Chàng bèn đứng chính giữa phòng và đợi. Cửa mở ra. Ma-
rư-sia đứng đờ ra ở ngưỡng cửa, kêu lên rồi suýt nữa thì nàng ngã, nếu
chàng không kịp thời ôm ghì lấy nàng. Chàng phủ lên môi, lên mắt nàng
bao nụ hôn, dưới tay chàng tuyết đọng trên áo choàng của nàng tan chảy.

Dần dần nàng tỉnh lại.

- Em thân yêu duy nhất của anh, - chàng nghĩ thầm - Niềm hạnh phúc

của anh... Cuối cùng anh đã có em bên mình, còn sống và vẫn khỏe mạnh,
vẫn là của anh... Mọi thứ chồng chất để chống lại chúng mình, nhưng giờ
đây không gì còn có thể chia rẽ chúng mình, không gì có thể tách rời chúng
mình được nữa... chắc hẳn em đã nghĩ về anh rằng anh là kẻ tồi tệ, rằng anh
đã quên em... Nhưng không đúng thế đâu! Anh xin thề với em rằng đó là
điều không đúng! Hãy nói rằng em vẫn tin anh đi em!

Cô gái ép người vào chàng.

- Em tin, em tin, em tin...

- Và em vẫn còn yêu anh chứ?...

- Em yêu. Em càng yêu anh hơn ngày xưa em yêu nữa kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.