THẦY LANG - Trang 309

- Anh viết cho em ư, Lê-sku

[45]

? - Nàng ngạc nhiên.

- Không phải viết cho em đâu, niềm hạnh phúc của anh ạ! - Chàng lắc

đầu, cắn cắn môi. - Đó là những bức thư tuyệt mệnh. Gửi cho cha mẹ, bạn
bè. Anh vừa về hôm qua, sáng nay anh mới viết. Còn tối nay... - Chàng
nhìn ra làn kính cửa màu đen, tuyết ngập đến lưng chừng.

- Còn lúc này... nhẽ ra anh không còn nữa.

- Anh Lê-sếch! - Nàng thảng thốt kêu lên.

- Thiếu em, anh sống làm gì?

Họ nép sát vào người nhau, nước mắt lăn từng giọt giàn giụa trên má,

hòa lẫn vào nhau. Họ cùng khóc cho cái quá khứ tồi tệ đã qua, khóc cho
những nỗi buồn chân thành, khóc cho niềm tuyệt vọng đã cháy cạn trong
lòng họ, họ khóc cho hạnh phúc của mình, một niềm hạnh phúc vô bờ, to
lớn, đến nỗi trong sự vô biên của nó chính họ cũng cảm thấy trở nên nhỏ
bé, chìm ngập và rụt rè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.