THẦY LANG - Trang 311

- Sáng nay, Lê-sếch cho gọi người làm vườn và bảo ông ta cắt gần như

hết sạch hoa trong nhà ấm. Nó bảo tự tay nó sẽ mang đi, nhưng không nó rõ
là đi đâu. Sau đó nó ngồi viết thư. Trước khi đưa những bức thư này cho
mình đọc, E-lu thân yêu, tôi phải nói trước để mình yên tâm rằng thư không
còn hợp với tình hình hiện tại nữa và nỗi nguy hiểm đã qua rồi.

- Nỗi nguy nào kia? - Phu nhân Trưn-xka hỏi cụ thể.

- Những ý định tự vẫn của Lê-sếch.

Phu nhân E-lê-ô-no-ra tái người đi.

- Đó là một điều vô nghĩa! - bà nhíu mày.

- Mình đọc đi! - Chồng bà đáp, đưa cho những trang chữ dày đặc.

Bà đọc nhanh, và chỉ có hơi thở trở nên gấp gáp của bà chứng tỏ rằng

đối với bà quả là một thử thách lớn lao. Sau khi đọc xong, bà ngồi lặng đi,
mắt nhắm nghiền. Mặt bà đột nhiên già hẳn lại.

- Con đâu rồi? - Bà khẽ hỏi.

- Mình hãy nghe tiếp đây. Những bức thư này nằm lại đây vì lẽ Mi-

kha-lep-xka vào phòng. Lê-sếch hỏi bà ta xem cô gái kia được chôn cất tại
nghĩa địa nào, cô gái mà nó đã viết một cách tuyệt vọng như thế trong
những bức thư kia. Tất nhiên Mi-kha-lep-xka ngạc nhiên và giải thích cho
nó rõ rằng cô gái vẫn còn sống. Cô ấy cũng nói với thằng bé có thể tìm cô
gái ấy ở đâu. Chắc mình có thể tưởng tượng được cái tin tức kia gây cho
con ấn tượng như thế nào. Nó bị một cơn choáng thần kinh hay một thứ gì
đại loại như vậy. Sau đó, nửa tỉnh nửa mê, nó chạy ngay xuống tàu ngựa để
thắng xe. Trước khi nó phóng xe đi, người ta kịp mang ra cho nó áo choàng
lông và chiếc mũ. Nó đi về phía Ra-đô-li-xki, tất nhiên là nó đến chỗ cái
cối xay bất hạnh nọ, nơi mà như mình biết, cô Ma-rư-sia kia đang ở.

- Thế mình có phải đi theo con không?

Ông Trưn-xki nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.