THẦY LANG - Trang 315

- Mình nói phải.

- Không nghi ngờ gì nữa rồi. Và hãy chú ý đến điều này nữa: chúng

mình chưa hiểu cô gái ấy kia mà, sự ác cảm của chúng mình đối với cô ấy
mới xuất phát từ địa vị xã hội thấp kém của cô ấy mà thôi. Chúng mình
chưa hiểu một điều gì hết, ngoài chuyện cô ta là người bán hàng trong một
cửa hiệu nhỏ, nhưng chúng mình còn biết thêm rằng: con trai chúng mình
yêu cô gái ấy. Mình có nghĩ rằng nó có thể phải lòng một người thô tục,
thiếu văn hóa, ngu ngốc, tóm lại: không có một ưu điểm nào cả, hay
không? Mình không nhớ thử lại xem chính mình đã nhận thấy óc quan sát
của con, những nhận xét xác đáng của nó về những người quen và mối
quan hệ đầy ý thức phê phán đối với phụ nữ?... Tại sao khi chưa rõ một
điều gì về cô gái được nó chọn lựa, chúng ta lại cứ nghĩ đến những điều tồi
tệ nhất? Chúng ta cũng hoàn toàn có thể nghĩ rằng cô gái ấy là một hiện
tượng siêu nhiên kia mà. Tôi tin chắc, mà mình biết đấy, tôi không phải là
người thích ném lời cho gió - rằng phần lớn những điều nghi ngờ trước đây
của chúng ta sẽ tan biến ngay từ thời điểm chúng ta được làm quen với cô
gái ấy.

Phu nhân Trưn-xka ngồi im lặng, tựa đầu vào tay và có vẻ như đang

nhìn xuống tấm thảm.

- Nếu như những điều chúng lo ngại tăng lên khi gặp cô ấy, thì xin

mình cứ tin lời tôi, - ông Xta-nhi-xoáp nói tiếp, - với thời gian rồi Lê-sếch
cũng sẽ nhận ra chúng, khi nó có dịp quan sát cô gái trên cái phòng của
chúng ta, trong môi trường của chúng ta.

- Ông hiểu điều đó như thế nào?

- Tôi nghĩ rằng chín chắn nhất là đón cái cô Ma-rư-sia ấy về với chúng

ta.

- Với chúng ta?... Đến Lu-đơ-vi-kốp này ư?...

- Dĩ nhiên rồi. Tôi còn nói thêm rằng, chúng ta phải mau mau ngỏ lời

mời ấy đi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.