THẦY LANG - Trang 39

Hình như người đang nằm hơi lại sức hơn, ông ta nhúc nhích một lần,

rồi hai lần, nhưng rồi lại ngã xuống, mặc dù Ban-kốp-xki đã cố hết sức để
giữ.

- Chịu thôi, - ông thốt lên, - phải gọi thêm người giúp. Chắc mọi người

cũng đến rồi.

Ông hì hục leo lên và mấy phút sau trở lại với hai người nữa, giải

thích với họ rằng bọn vô lại Vac-sa-va nào đó đã quẳng lão Pi-ô-tơ-rốp-xki
làng Bứt-trưn-nhex xuống hố. Không nói một lời, những người nông dân
xúm vào việc, và chẳng mấy chốc họ lôi người bị thương lên, đặt vào xe
ông già. Vả chăng, người được cứu cũng cảm thấy khỏe hơn trước, tự ngồi
lên được và bắt đầu kêu rét.

- Chúng nó lột người ta còn mỗi cái quần thế kia kìa, chó má thật, -

một người nông dân chửi đổng.

- Phải báo cảnh sát thôi, - người thứ hai lưu ý.

Ông Ban-kốp-xki nhún vai.

- Không phải việc của tôi. Tôi chở ông ta về Bứt-trưn-nhex, chả thuận

đường mà, rồi con cái ông ấy muốn làm gì thì tùy. Đến đồn cảnh sát hay
không...

- À thì vẫn, - hai người kia tán thành. - Việc của họ mà.

Ông lão đẩy cho người đang nằm chiếc bao chứa cỏ khô để kê đầu,

còn mình thì ngồi trên ván trần và giục cương. Khi họ đã ra đến đường, ông
lão ngồi lại cho thoải mái hơn rồi thiu thỉu ngủ gà ngủ gật. Con ngựa đã quá
quen đường.

Ông lão chợt tỉnh giấc khi trời đã sáng hẳn. Ông ngoảnh lại và chợt

dụi mắt. Phía sau ông, trên thùng xe, một người lạ đang nằm, phủ qua chiếc
chăn mỏng. Một khuôn mặt to ngang, bộ tóc đen nhánh bết máu dính vào
xương chẩm. Ông lão Ban-kốp-xki có thể thề rằng trong đời lão chưa từng
gặp người này bao giờ. Mà ông ta cũng chẳng giống lão Pi-ô-tơ-rốp-xki
làng Bứt-trưn-nhex chút nào hết. Còn cao và béo hơn, có lẽ lão cũng là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.