THẦY LANG - Trang 72

Ni-nit-ka có hai con trai đã có vợ con, còn thằng trẻ nhất ông muốn cho lên
phố kiếm việc làm. Nó vốn là thằng có sức khỏe, biết việc, thậm chí có
bằng tốt nghiệp nữa kia.

Ý đã quyết, hôm thứ năm, đúng ngày phiên chợ tại Ra-đô-li-xki, ông

lão Prô-cốp chuẩn bị lên đường. Từ cối xay đến xưởng cưa cũng chẳng xa
xôi gì, chưa đến một vio-rơ-xta. Mà trên đường thì nông dân đang lũ lượt
kéo đi chợ phiên. Xe ngựa và xe kéo nối theo nhau. Ai cũng chào ông Mi-
en-nhich, bởi lẽ mọi người đều biết ông. Cũng có những kẻ không hãm
ngựa lại, vừa chào vừa tò mò liếc xem ông lão đón nhận sự trừng phạt của
Chúa giáng xuống đứa con trai út của ông, cậu Van-sin-ka ra sao. Nhưng
qua nét mặt của ông Prô-cốp không thể nhận ra một điều gì hết. Cũng như
mọi khi, ông chỉ nhíu mày và nhúc nhích bộ râu cằm nhọn hoắt đã nhuốm
bạc của mình.

Cuối cùng, ông Rô-ma-nhi-uc cũng tới. Chắc hẳn ông đi chợ sắm sửa,

bởi xe ông rỗng không, đằng cuối xe là mụ vợ.

Lão Prô-cốp vẫy tay chào rồi bước theo cạnh xe. Họ xiết chặt tay

nhau.

- Thế nào, đằng ấy ra sao? - Ông Rô-ma-nhi-uc hỏi. Bác vẫn đang tự

vỗ béo đấy chứ, người anh em?

- Tôi đang sống nhờ lượng Chúa. Nhưng cũng có điều đang lo nghĩ

đây.

- Tôi có nghe nói.

- Không phải chuyện ấy. Có điều người ta lôi thằng Ka-zi-uc vào lính?

- Lôi vào lính à?

- Ừ, vào lính.

- Thế đấy?...

- Ừ. Mà bác biết đấy, chỗ tôi kiếm tiền cũng khá. Người làm công

chẳng những không bị đói mà còn để dôi ra được ít nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.