THẦY LANG - Trang 74

- Nó sẽ đến đúng hẹn.

- Chào bác.

- Chào ông.

Ông Rô-ma-nhi-uc lúc lắc dây cương, điều mà thực ra cũng chẳng làm

cho con ngựa nhỏ bé lông xám bụng ỏng phải để ý, và ông chìm trong
những suy nghĩ đầy thỏa mãn. Thật là một phần thưởng lớn, khi mà trong
ngần ấy người, lão Mi-en-nhich đã chọn chính con trai ông.

Ông quay người lại nhìn vợ. Tấm khăn san dày dặn phủ kín cả đầu bà,

chỉ còn nom thấy mỗi mắt và mũi.

- Ông Mi-en-nhich lấy thằng Ni-nit-ka của ta đấy - ông nói.

Bà vợ thở dài.

- Chúa tôi, lạy chúa tôi!...

Không rõ bà mừng vui hay lo lắng. Vả lại, ông Rô-ma-nhi-uc cũng

chưa bao giờ suy nghĩ kỹ về chuyện đó. Giọng bà vốn đã rền rĩ thế rồi.

Còn ông lão Prô-cốp cũng mừng. Ông rất không thích đổi thay và

những chuyện lo lắng. Thế là việc đã giải quyết xong. Ít nhất thì ông cũng
tưởng thế cho đến tận tối thứ sáu.

Hôm ấy, ông sửa soạn đóng cửa cối xay muộn hơn thường lệ. Ông cứ

chờ mãi. Người nhà không hiểu tại sao ông lại cáu bẳn thế, vì ông chẳng
nói với ai nửa lời. Nhưng trong lòng ông thì sôi sùng sục. Thì chính ông đã
nói rõ ràng rằng nó phải đến đúng vào ngày thứ sáu kìa mà, thằng Ka-zi-uc
đi mất rồi. Từ ngày mai, việc sẽ bừa ra đấy, thế mà ở đây cứ phải đứng chờ,
có bực không kia chứ!

- Mày cứ đợi đấy, đồ chó con mắt dạy, - lão khẽ rầm rừ, tay xoắn xoắn

bộ râu.

Lão thề độc trong bụng sẽ không thèm nhận nó nữa, dù nó có đến

ngay sáng sớm tinh mơ ngày mai. Thứ bảy không phải là thứ sáu. Tốt nhất
cứ lấy một người ngoài đường, dù là kẻ cắp, còn hơn chịu nhận Ni-nit-ka.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.