THẦY LANG - Trang 76

- Ông có vui lòng cho phép tôi ngồi nghỉ và hỏi xin ít nước hay chăng?

Ngày nóng quá, đâm ra khát.

Người chủ cối xay chăm chú nhìn ông, ngồi dịch ra nhường chỗ rồi

gật đầu.

- Ngồi thì ai cũng có quyền. Còn nước thì, ơn Chúa, chỗ chúng tôi đây

không thiếu. Đó, trong hành lang, có chiếc thùng đặt đó.

Lão thấy người khách vừa đến có vẻ dễ cảm tình. Ông ta có nét mặt

buồn buồn, bản thân lão Prô-cốp cũng đã từng trải biết bao lo phiền nên
chẳng thích những nét mặt vui tươi. Hơn nữa mắt người khách lộ ra vẻ gì
đó tốt lành. Và, qua mỗi người lãng du đều có thể biết được thêm đôi điều
thú vị. Mà người này thì rõ ràng là khách phương xa, bởi lẽ giọng nói của
ông ta khác hẳn.

- Thế Chúa đưa ông từ đâu lại? - Lão Prô-cốp hỏi khi người khách

không quen quay trở ra, ngồi xuống, đưa mu bàn tay quệt những giọt nước
đọng trên râu cằm và ria mép.

- Từ xa lắm. Vừa rồi thì tôi từ Grôt-nô đến. Đi tìm việc.

- Ở Grô-nốt không tìm được việc làm sao?

- Có. Tôi làm một tháng ở nhà một người thợ rèn tại Mi-xku-nư.

Nhưng rồi công việc hết, thế là tôi lại đi tiếp.

- Ở Mi-xku-nư à?

- Vâng.

- Tôi có viết tay thợ rèn đó. Có phải Vô-uô-vich không?

- Vô-uô-vich Ju-zep. Một mắt.

- Phải. Tàn lửa làm ông ta bị chột. Thế ra ông cũng biết rèn?

Người khách mỉm cười.

- Cũng biết rèn mà cũng không. Việc gì tôi cũng làm...

- Sao lại thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.