THẦY LANG - Trang 78

- Thế sao ông cứ phải đi mãi như vậy, không ngồi đâu cho ấm chỗ?

Ông không có nhà cửa à?

- Không có.

- Thế vợ cũng không có ư?

- Không.

- Tại sao?

- Tôi cũng không biết nữa... Vợ con chẳng mang lại gì tốt lành trên đời

cả.

- Cái gì đúng, vẫn đúng, - lão Prô-cốp thừa nhận. - Họ chỉ gây toàn

những chuyện lo lắng phiền muộn mà thôi. Nhưng dù sao cũng phải lấy vợ.
Luật của Chúa thế rồi.

Và lão Prô-cốp nghĩ thầm rằng cái luật kia đối với bản thân lão sao mà

khắc nghiệt. Vợ lão quả có sinh cho lão ba thằng con trai và một đứa con
gái, nhưng chẳng phải để làm vui, chỉ mang lại toàn bất hạnh mà thôi.

Dòng suy tư của lão bị người khách cắt ngang:

- Ông không quen biết tôi thật, nhưng tôi đã từng làm cho nhiều

người, tôi có chứng nhận đây. Ông có thể xem qua.

- Tôi chẳng đọc làm gì. Biết đọc biết viết cũng chẳng hay ho gì đâu.

- Giấy tờ tôi có đủ. Nếu như tôi là đồ trộm cắp, tôi sẽ chẳng đi tìm việc

làm gì, chỉ ăn cắp là đủ sống. Mà nếu tôi là đồ trộm cắp thì đã bị tống giam
từ lâu rồi. Đã mười hai năm nay tôi đi lang thang. Tôi chẳng biết nương tựa
vào ai bởi chẳng có một ai gần gũi.

- Thế sao ông không có?

- Còn ông có chứ? - Người khách hỏi lại.

Câu hỏi khiến chủ cối xay phân vân.

- Sao không? Tôi có gia đình chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.