THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 121

Phía dưới có tiếng cười. Chỉ đến khi kết thúc mọi người mới hiểu rằng

em bé cố tình làm như vậy. Em đóng vai cô bé lơ đãng.

Tiết mục được vỗ tay rất lâu. Một phụ nữ vỗ tay đến lỗi bị bật ra khỏi

ghế. Sau đó mới biết đấy là mẹ của em gái kia.

Tiếp theo là Lênha Travin. Nó bước ra sân khấu và trân trọng cúi chào.

Mọi người lại vỗ tay. Nó bắt đầu kéo một bản nhạc trầm buồn. Và Lênha
dường như cũng buồn theo. Nhìn điệu bộ và tiếng nhạc của Lênha, Tôlic tự
nhiên thấy khô cổ, run chân. Tiết mục tiếp theo là của nó. Sẽ tốt hơn nếu
như thằng Travin bất hạnh kia chơi một bản khác. Chẳng hạn như bài hát
trong phim “Người lưỡng cư”, “Này, chàng thủy thủ, chàng bơi sao lâu vậy
…”. Bài hát ấy đến bọn lớp một cũng biết. Bài hát rất nhộn. Người nghe sẽ
thấy thoải mái, vui tươi. Nhưng Travin lại chơi một bản nhạc quá buồn. Đã
thế người ta lại còn vỗ tay rất lâu. Có một ông bố còn kêu to “lại ! lại !”.
Cuối cùng mới biết đó là ba Lênha Travin.

Đến lượt Tôlic bước ra sân khấu. Nó thấy ba nó ngồi ở hàng đầu, đang

nói chuyện gì đó với thầy hiệu trưởng. Tôlci lo lắng. Bởi thầy hiểu trưởng
có thể kể với ba về con sư tử và những chuyện khác của nó. Tôlic đứng im
nhìn ba, cố nghe ba nói cái gì. Nó hoàn toàn quên là mình đang đứng trên
sân khấu. Mọi người vỗ tay động viên nó. Tôlic ngạc nhiên nhìn xuống hội
trường và nhớ ra là nó phải đọc thơ.

- mênh mông đất nước của tôi – Tôlic run run đọc rồi im bặt.

Cả hội trường im lặng chờ đợi.

- Rừng xanh … xanh … Rừng xah – Tôlic hét to và lại đứng im. Nó quên

mất lời.

- Biển rộng – giọng ai đó nhắc khẽ từ phía dưới..

- Biển rộng – Tôlic nói theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.