THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 141

quên và không hề muốn gặp lại.

Trước mặt Tôlic là thằng bé với đôi mắt xanh lạnh. Trong tay nó là khẩu

súng lục. Nó khinh khỉnh nhìn Tôlic như sâu bọ.

Thấy Tôlic hoảng sợ nhìn khẩu súng, thằng bé nhếch mép cười, vứt khẩu

súng vào bụi.

- Đừng sợ, - thằng bé nói – Súng giả đấy ! Tớ với cậu thì cần gì đến súng

! Từ lâu tớ đã theo sát cậu. Nhưng cậu và Misca luôn luôn đi với nhau …
Không thể nào túm cổ một mình cậu.

“Tại sao nó biết tên Misca nhỉ?” Tôlic kinh sợ nghĩ. Còn thằng bé như

đoán được những ý nghĩ của Tôlic, nói:

- Tớ biết tất cả về cậu. Cậu là một thằng khờ. Cậu đã lãng phí quá nhiều

diêm vì những chuyện đâu đâu. Đưa hộp diêm đây !

- Đây là hộp của tôi !

- Tốt hơn là trả lại cho đường hoàng.

- Không …

- Được – thằng bé không phản đối – Hãy nhớ đấy.

Đến lúc này Tôlic mới để ý thấy tay thằng bé giữ chặt túi nó. Tôlic đút

tay vào túi. Nhưng đã muộn rồi. Ngay lúc ấy hộp diêm đã bay khỏi túi
Tôlic và nhẹ nhàng đậu vào lòng bàn tay của thằng bé.

- Rõ chưa? – thằng bé phá lên cười, đôi mắt nó ánh lên những tia lửa

xanh lạnh lùng – Từ phút này trở đi cậu không còn là phù thủy nữa. Cậu chỉ
là một học sinh rất bình thường. Còn phù thủy là tớ ! – thằng bé tự hào nói,
tay vỗ vào ngực – Ngoài hộp diêm này, trong tay tớ còn chín trăm chín chín
nghìn chín trăm chín chín hộp nữa. Không phải ngẫu nhiên mà tớ đã tốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.