THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 178

Thế thì cứ việc treo ở đấy, tao đi.

- Điều đó mâu thuẫn – Người Sắt lặp lại – Tôi phải được giải phóng, nếu

tôi trả lời câu hỏi người và chó ở đâu. Tôi đã trả lời. Anh cần phải thả dây
cáp xuống.

Tôlic hiểu rằng. Người Sắt sẽ không trả lời thêm nữa. Và nó cũng không

muốn lừa dối – trong cuộc đời quá ngắn ngủi vừa qua nó đã kịp nói dối quá
nhiều.

Ngoài ra, thành thật mà nói, thì Người Sắt cũng tội. Anh ta không có lỗi,

chính thằng bé mắt xanh bắt anh ta theo dõi Tôlic. Thằng bé có thể làm một
Người Sắt khác bằng những que diêm của mình. Và Tôlic trèo lên đỉnh
tháp, thả dây cáp xuống.

Người Sắt nhanh chóng mở được nút dây. Anh ta không ngạc nhiên cũng

không sung sướng. Anh ta bình thản đứng dậy và đến bên cạnh Tôlic.

- Mày có đau không? – Tôlic hỏi.

- Tôi – rôbốt. Tôi không bị đau.

- Còn tao thì bị. Và nặng nữa là khác – Tôlic thở dài. Người Sắt im lặng.

- Hãy nói, sau Đường Biên là cái gì? – Tôlic cầu khẩn.

- Không biết.

- Đồ không có lương tâm ! Tôlic nói.

- Tôi – rôbốt. Tôi không có lương tâm.

Tôlic nhìn cái miện cười không động đậy của anh ta, nhìn đôi mắt to

không phản ánh được điều gì và nuối tiếc đã phí công giải phóng cho thằng
Ngốc Sắt này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.