THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 8

hạn thế này: "Sẽ chạy thoát... Không, không thoát... Có thể thoát?... Misca
đã thấy... Misca sẽ không nói... Mẹ sẽ không biết... Anna Gavrilôvna sẽ
không biết... Cần phải nhanh hơn... Sẽ không ai biết... Còn nếu như hắn?...
Không có quyền!..."

Tiếng vang của đôi giày ngày càng gần hơn. Tôlic biến vào một ngôi

nhà, vào cửa chính. Ngay đó còn một cửa nữa ra sân. Tôlic mở cửa và nghe
thấy tiếng giày trên bậc tam cấp. Tôlic đóng sập cửa và ngay sau đấy lại
nghe thấy tiếng mở cửa. Tôlic hoảng sợ. Nó hầu như muốn dừng lại khi
nhìn thấy phía bên trái một dãy nhà gara. Giữa hai ngôi nhà nhỏ có một cái
hẻm. Tôlic lao vào hẻm và có cảm giác như bị ai níu lại. Nhưng ngay lúc
đó nó đã nhảy ra khỏi hẻm, và không biết tại sao thấy chạy nhẹ nhàng hơn.

Mấy cậu bé con đang chơi phía bên kia của gara không hiểu gì cả. Chúng

thấy một cái gì đó băng qua trước mặt chúng, và ngay sau đó lại một cái gì
đó nữa. Và bây giờ trong sân có một anh công an cầm trên tay cái túi đựng
ổ bánh mì.

Anh đứng một lúc nhìn xung quanh và đi ra cổng.

Các cậu bé nhìn theo anh một lúc rồi lại tiếp tục vẽ trên cánh cửa những

ngôi sao và viết bằng phấn:

"Tôxca + Vôvca = Tình yêu".

Tôlic không dừng được. Sau lưng nó không còn ai cả, nhưng nó vẫn chạy

qua bốn cái sân nữa, bò qua một cái ống gì đấy, nhảy từ một mái nhà nào
đó và cuối cùng ở trong một cái sân nhỏ.

Chỉ đến lúc này nó mới biết rằng không còn ai đuổi theo nó nữa. Tôlic

nhìn quanh tìm cửa hoặc một cái cổng để thoát ra ngoài nhưng chỉ thấy
những bức tường phẳng. Đấy là một cái sân kỳ lạ. Những bức tường không
có cửa sổ và ban-công cao vút lên đến tận trời xanh. Sân tròn xoay như cái
giếng và giữa sân là một cái gì đó to, tròn trông như cái vỏ đồ hộp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.