THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1039

hung tợn trừng mắt liếc cô một cái.

Trần Thần ngẩn ra, sau đó cô nhóc kia chạy mất.

Phương Cần ngược lại thản nhiên nói: “Quên đi, em đừng so đo, đây

là một đứa trẻ lang thang.”

Trần Thần hơi giật mình theo bản năng nói: “Không có bố mẹ sao ạ?”

Phương Cần nhìn cô thấp giọng nói: “Ở nước ngoài có một số cha mẹ

chẳng tốt chút nào, hút thuốc phiện, say sưa…”

Khi hai người chạy xe đạp, Phương Cần nói: “Em cũng biết ở nước

ngoài việc hút thuốc phiện rất phổ biến.”

Trần Thần hơi hiểu được gật đầu, vấn đề thuốc phiện ở Trung Quốc

luôn được coi là mãnh hổ dã thú, nhưng ở nước ngoài rất nhiều học sinh
cao trung biết hút cần sa. Thường thường rất nhiều người cuối cùng không
chỉ thỏa mãn với những cái đó.

Phương Cần nói tiếp: “Cũng may nhóm du học sinh Trung Quốc đều

rất sạch sẽ, dù sao lịch sử cao trung của mọi người cũng không tệ.”

Hổ môn tiêu yên* rõ ràng ngay trước mắt.

(*) chỉ sự kiện tập trung tiêu huỷ thuốc phiện ở Quảng Đông, sau trở

thành ngòi nổ khơi mào chiến tranh thuốc phiện lần thứ nhất.

Sau khi nói xong, Trần Thần và Phương Cần vẫy tay tạm biệt, hai

người đi về phương hướng khác nhau.

Trần Thần đã tới ngân hàng một lần trước đó, đạp xe hơn mười phút.

Khi cô mở ra cái túi đeo xéo trên người, chuẩn bị lấy ví tiền ra, thế nhưng
cô không tìm thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.