THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1068

Ánh trăng sáng trong xen lẫn với đèn đường vàng nhạt xung quanh

chiếu rọi trên người, tôn lên vẻ mông lung mập mờ.

Trần Thần đứng tại chỗ lặng lẽ nhìn Bùi Tri Lễ.

Cho đến khi cô lấy lại tinh thần mới ý thức được hành động của mình

bất ổn bao nhiêu, cô lập tức nói: “Em xin lỗi.”

Bùi Tri Lễ đột nhiên nở nụ cười, anh nói: “Em xin lỗi cái gì?”

Trần Thần bị anh hỏi lại chợt sửng sốt, là muốn nói xin lỗi đáy lòng cô

ước ao anh rất lâu rồi chăng? Có điều cuối cùng cô chỉ quay đầu sang chỗ
khác.

“Đi thôi.” Bùi Tri Lễ lên tiếng.

Trần Thần sửng sốt, theo bản năng hỏi: “Đi đâu ạ?”

Bùi Tri Lễ đáp: “Đưa em về nhà. Hay là giờ này em còn chưa muốn về

nhà sao?”

Trần Thần lập tức xua tay nói: “Không cần, em có thể tự về nhà

được.”

Bùi Tri Lễ nhìn cô, khẽ cười nói: “Em cho rằng lúc này anh nên trơ

mắt nhìn em dùng cái chân này đạp xe trở về ư?”

Ánh mắt anh nhìn sang chân Trần Thần.

Bởi vì ngã mạnh, trên quần bò đã thấm máu, e rằng chân đã bị trầy da.

Nói xong, anh trực tiếp đẩy xe đạp của cô đi tới cửa tiệm bánh mì đối

diện đã đóng cửa, có một chiếc xe việt dã đỗ tại đó. Anh trực tiếp bỏ xe vào
cốp xe sau, gắng gượng đóng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.