THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1069

“Lên xe đi.” Bùi Tri Lễ đứng ở cửa xe, thấy cô vẫn bất động, khóe

miệng anh cong lên, mỉm cười hỏi, “Có phải chân em bị ngã đau quá
không, cần anh đi qua…dìu em không?”

Trần Thần nhìn ánh mắt anh cười như không cười, có cảm giác anh sẽ

thật sự đi qua dìu mình, bởi vậy cô lập tức lắc đầu: “Không cần.”

Cô vốn đã mở ra cửa xe đằng sau, nhưng nghĩ tới tối nay Bùi Tri Lễ

dám làm việc nghĩa giúp mình, bây giờ còn đưa cô về nhà. Nếu cô trực tiếp
ngồi đằng sau, có phải có cảm giác không tôn trọng anh hay không, có chút
dáng dấp coi anh như tài xế không nhỉ?

Nghĩ ngợi, Trần Thần khập khiễng đi tới cạnh ghế lái phụ, mở cửa lên

xe.

Sau khi Trần Thần nói địa chỉ, Bùi Tri Lễ nhập vào thông tin, ngay sau

đó hiện lên gợi ý tuyến đường lái xe.

Lúc này trong xe đặc biệt im lặng, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng dẫn

đường.

Bởi vì quán bar cách chỗ ở của Trần Thần không xa, cô chạy xe đạp

cũng chỉ mất hai mươi phút, lúc lái xe trở về đương nhiên càng ngắn hơn.

Đáy lòng Trần Thần mang đủ loại tư tưởng đấu tranh, có lẽ lúc này

nên trò chuyện một tí, dù không tính đến quan hệ của bọn họ là đàn anh đàn
em tốt nghiệp đại học A, chỉ tính chuyện yêu đương giữa em trai anh và
bạn thân của cô, quan hệ giữa hai người họ coi như rất thân rồi.

Nhưng nắm tay của Trần Thần nắm lại rồi buông ra, lúc buông ra thì

lại nắm chặt, chiếc xe dừng lại.

Cô ngẩng đầu nhìn bên ngoài xe, quả nhiên là tòa nhà cũ kỹ nơi ở trọ

của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.