THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1079

mà nói: “Anh quên đi, lúc ấy em uống say nói bậy bạ thôi, hoàn toàn nói vớ
vẩn.”

Lúc này Trần Thần đột ngột cảm ơn bộ đồ dã thú to lớn ngớ ngẩn này,

bởi vì giờ đây cô có thể thông qua cái lỗ nho nhỏ kia nhìn anh bên ngoài,
còn có biểu cảm trên mặt anh.

Cô trông thấy trên mặt anh hiện lên nụ cười, ánh mắt nhìn thẳng về

phía cô.

Trần Thần sợ tới mức lập tức cụp mắt xuống, khi cô phản ứng lại, cho

rằng đối phương hoàn toàn không biết lúc này mình đang nhìn lén anh, thế
là cô lại bạo dạn nâng lên mí mắt, nhìn anh chằm chằm.

Anh nói: “Hóa ra là vậy.”

Trần Thần chớp mắt, chỉ một câu thôi sao?

Cô bắt đầu ra sức lục lọi trong đầu, rốt cuộc nên tìm đề tài nào nói tiếp

đây? Nếu không nói chuyện thời tiết ở Anh nhỉ? Hoặc là vấn đề khí hậu thế
giới thay đổi? Hay là bảo vệ môi trường biển cả, hoặc là làm thế nào giúp
đỡ người dân Châu Phi thoát khỏi cuộc sống khổ cực lầm than?

“Có điều lời anh nói đều là thực sự.”

Trần Thần sửng sốt, ánh mắt xuyên qua lỗ nhỏ trên đầu dã thú nhìn

sang Bùi Tri Lễ.

Sau khi vừa nói xong, Bùi Tri Lễ vừa cười vừa nói tiếp: “Anh nghe

nói em nộp đơn xin học tại Cambridge?”

Trần Thần cắn môi dưới, thấp giọng nói: “Còn chưa biết có được hay

không, hình như hy vọng không cao lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.