THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 131

Bùi Dĩ Hằng thấy dáng vẻ năng động linh hoạt của cô, lúc này anh thật

sự hơi ngớ ra.

Bấy giờ Nhan Hàm quỳ thẳng trên giường, đôi mắt sáng như ánh sao,

khẽ cười nhìn anh chằm chằm: “Tôi lừa cậu đấy, khẳng định không gãy, bởi
vì bây giờ tôi đâu có đau như vậy.”

Bùi Dĩ Hằng thấy dáng vẻ tinh nghịch của cô, nhất thời tức giận cười

khẩy, gần như cắn răng nói: “Cô có biết cô như thế khiến người ta lo lắng
không?”

Đặc biệt ban nãy ánh mắt cô rưng rưng, liên tục hô lên gãy rồi, gãy

rồi.

Nhan Hàm vẫn còn cười, đặc biệt cô cười hơi ngửa ra sau, ưỡn ngực

lên. Hôm nay cô mặc áo thun màu trắng, vốn đang tốt lành, ban nãy khi bị
ấm nước nện trúng, hắt nước lên người cô, áo thun màu trắng trở nên trong
suốt.

Cô ưỡn ngực như vậy, trước ngực loáng thoáng ánh ra chút màu hồng.

Hôm nay cô mặc nội y màu hồng.

Khi trong đầu Bùi Dĩ Hằng xuất hiện ý nghĩ này, giống như kêu vù vù

một tiếng, đầu óc khơi ra một tiếng súng nổ.

Tất cả bình tĩnh tự kiềm chế đều bị nổ tung, ánh mắt anh quay sang

một bên, không nhìn.

Chỉ là lỗ tai đã hơi nóng lên.

Nhan Hàm thấy anh đột ngột quay đầu qua, còn tưởng rằng anh bị

mình chọc tức, cô mau chóng tươi cười chắp tay: “Tôi chỉ đùa với cậu chút
thôi, đừng giận mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.