THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 205

Huống hồ lúc này cô không chỉ ném đồ, còn dùng ngón tay chỉ vào Dư

Hạo, cười lạnh nói: “Nếu anh cảm thấy mình oan uổng, thế thì uống hết ly
nước này đi.”

Lồng ngực Dư Hạo phập phồng, uống thì khẳng định không thể uống

rồi.

Vì thế Nhan Hàm chẳng hề khách khí, trực tiếp quay đầu nói với quản

lý nhà hàng: “Chuyện này xảy ra ở nhà hàng các ông, báo cảnh sát đi.”

Nhắc tới báo cảnh sát, Dư Hạo quả nhiên hơi nôn nóng.

Thật không phải gã sợ cảnh sát, mà là dù sao Nhan Hàm cũng là cháu

gái của nhà họ Nhan, không tới lúc để gã tâm sự, nhưng trên người gã đúng
lúc mang theo một loại thuốc bạn bè đưa cho, nghe nói để phụ nữ dùng, có
thể khiến phụ nữ…

Gã đã nhìn ra từ trước thái độ không kiên nhẫn của Nhan Hàm đối với

mình, con người Dư Hạo bị chiều hư, trước đây luôn sống ở nước ngoài,
chơi đùa bừa bãi quen rồi.

Thấy Nhan Hàm đi toilet, gã đột nhiên nổi lên tâm tư không đứng đắn.

Kết quả không nghĩ tới lại đụng phải người lo chuyện bao đồng.

Bây giờ nghe Nhan Hàm nói báo cảnh sát, gã sợ làm ra lớn chuyện, để

cha mẹ gã biết gã lại bỏ thuốc cho cháu gái của nhà họ Nhan, chỉ sợ là…

“Đồ khốn nạn.” Giản Cận Huyên nhìn tên cặn bã này với vẻ chán

ghét.

Bùi Dĩ Hằng nhìn cô gái bên cạnh, rõ ràng trông rất dũng mãnh,

nhưng bàn tay được anh nắm lấy lúc này trong lòng bàn tay đã hơi thấm mồ
hôi, cô cúi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, chỉ có thể thấy bờ môi mím chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.