THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 208

Lúc này Nhan Hàm thật sự ngẩn ngơ, xưng hô sư tỷ này có chút quay

về quá khứ.

Cô xoay đầu nhìn chàng trai bên cạnh, chỉ thấy anh nghiêng mặt nhìn

ngoài xe, ngọn đèn mờ nhạt bên đường rọi trên mặt anh, rõ ràng rồi vụt tắt,
lướt qua tựa như nước chảy, cực kỳ giống đoạn chuyển cảnh kinh điển của
loại phim điện ảnh nghệ thuật.

Mê người lại có cảm giác.

Đúng lúc gặp đèn đỏ, Giản Cận Huyên khẽ cười nói: “Ở sư môn bọn

chị, quy củ rất nghiêm khắc, sư đệ phải bưng trà rót nước cho sư tỷ.”

Đột nhiên, chàng trai bên cạnh vốn chống nửa cánh tay tại cửa kính

xe, anh vươn tay xoa giữa mi tâm và mũi, sắc mặt hơi uể oải, giọng nói
cũng hơi khàn khàn: “Giản Cận Huyên.”

Giọng anh trầm thấp, có chút cảm giác áp bách.

Nhưng anh vừa có hành động như vậy, Nhan Hàm rốt cuộc ý thức

được, không hợp chỗ nào, tay anh từ lúc ban đầu vẫn luôn nắm tay cô, dịu
dàng lại mạnh mẽ, thế nên khiến cô yên tâm cho tới giờ vẫn chưa buông ra.

Lúc này Nhan Hàm lấy lại tinh thần, lập tức buông tay ra, nhưng lần

đầu tiên cô không rút về được bàn tay mình.

Giản Cận Huyên ngồi đằng trước cười hì hì nói: “Xin lỗi, là chị bưng

trà rót nước cho cậu.”

“Hai người quen biết thế nào vậy?” Giản Cận Huyên lại tò mò hỏi

han.

Nhan Hàm rốt cuộc dè dặt rút về bàn tay mình, cô nhẹ giọng nói: “Em

là đàn chị của cậu ấy trong trường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.