THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 278

Nhan Hàm giống như bị sét đánh, lập tức nói: “Em không có.”

“Xạo sự, em còn không có.” Khưu Qua bỗng nhiên gào một tiếng, cổ

cũng khàn.

Nhan Hàm nhìn anh ta, vẻ mặt của cô trông có vẻ “anh đừng cố tình

gây sự nữa”, có lẽ Khưu Qua bị sắc mặt này chọc giận, anh ta tức tối: “Nếu
em dùng giọng điệu dễ nghe như vậy nói điện thoại với tôi, tôi thấy mình
có thể sống đến tám mươi tuổi.”

Nhan Hàm: “…”

Giọng điệu cô thế nào, không phải giọng điệu của một đàn chị tha

thiết mong đợi à.

Vì thế cô vươn tay vỗ nhẹ bờ vai Khưu Qua, khẽ cười nói: “Chỉ có thể

nói, hồi đại học anh không gặp được đàn chị giống như em thôi.”

“Còn là đàn em?” Khưu Qua càng ngớ ra.

Nhưng sau đó anh ta cười lạnh: “Vậy em chỉ có một cậu đàn em này

thôi à? Sao không thấy các đàn em khác cũng gặp được đàn chị như em
hả.”

Nhan Hàm: “…”

*

Lúc Nhan Hàm đến quán ăn, bởi vì đúng lúc vào bữa tối, có rất nhiều

người. Cô tới lầu hai, bắt đầu tìm phòng riêng đã đặt trước.

Khi cô đẩy cửa đi vào, bên trong còn rất náo nhiệt, chỗ này rất rộng,

vừa lúc đặt hai cái bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.