THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 317

“Em đang ở nhà.” Cô bắt điện thoại, giọng dịu dàng.

Cho đến khi nghe người bên kia nói xong, cô hơi kinh ngạc nói: “Bây

giờ ư?”

Nhan Hàm bật dậy từ sofa, thấp giọng nói: “Được thôi.”

Một tiếng sau, Nhan Hàm mặc áo sơ mi và váy chữ A màu đen đứng ở

cửa khu chung cư, một chiếc xe màu đen chạy tới, chầm chậm dừng lại bên
cạnh cô.

Sau khi Nhan Hàm lên xe, cô nhìn tài xế đằng trước mấy lần.

Tài xế cười nói: “Ngài Nhan ở công ty có chút việc, mời cô đi thẳng

tới công ty.”

Nhan Hàm không để ý, gật đầu, lúc này đã hơn ba giờ chiều, đợi đến

khi tới công ty, bởi vì dọc đường kẹt xe một chút, tới nơi thì đúng năm giờ.

Thực ra Nhan Hàm rất ít khi đến công ty, cô đi theo tài xế vào thang

máy.

Chờ khi đến tầng cao nhất, thư ký cười gọi một tiếng cô Nhan, rồi

đứng dậy đưa cô vào văn phòng phía sau. Thư ký gõ cửa hai cái, bên trong
hình như đáp một tiếng.

Sau khi cửa mở ra, Nhan Hàm thấy người trong văn phòng, thế mà

còn có không ít người.

Người đàn ông vốn đứng tại cửa sổ quay đầu nhìn Nhan Hàm, anh chỉ

vào một cái bàn trong văn phòng, thấp giọng nói: “Em ngồi đây chơi một
lát trước, anh sắp xong rồi.”

Mọi người đều nhìn về phía cô, Nhan Hàm cảm thấy hơi lúng túng,

giống như thoáng cái trở về hồi sơ trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.