THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 646

“Không cần.” Nhan Hàm vẫn nằm sấp trên bàn làm bài tập, đột nhiên

cất tiếng.

Nhan Chi Nhuận sửng sốt.

Cho đến khi Nhan Hàm quay đầu lại nhìn anh, chớp mắt, hồi lâu sau

rốt cuộc cô mang theo giọng nghẹn ngào nói: “Rất mất mặt.”

Nhan Chi Nhuận khó hiểu, mất mặt cái gì?

“Bị người ta ức hiếp rất mất mặt.” Nhan Hàm lau mạnh hai mắt mình,

quả thật rất mất mặt, rõ ràng hồi bố mẹ còn sống, cô là một đứa trẻ vừa
xinh đẹp lại được lòng người, tại sao khi bố mẹ mất rồi, cô liền trở nên
khiến người ta chán ghét chứ.

Vầng trán Nhan Chi Nhuận vì tức giận mà nổi gân lên: “Cảm thấy mất

mặt quá thì đánh trả. Ai đánh em, em đánh người đó. Cứ việc đánh, nếu xảy
ra chuyện, anh gánh vác cho em.”

Mấy hôm sau, Nhan Chi Nhuận đột nhiên nhận được điện thoại của

chủ nhiệm lớp Nhan Hàm, bảo anh đến trường một chuyến.

Nhan Hàm đánh nhau với bạn học, máu mũi đều chảy ra.

Chờ Nhan Chi Nhuận tới trường, hiểu rõ tình huống mới biết, hôm

nay vào giờ thể dục, có một nữ sinh từ phía sau đụng phải Nhan Hàm, đoán
chừng còn mắng một câu. Ai ngờ Nhan Hàm bỗng chốc nhào tới cô ta, tấn
công khắp phía, bạn học xung quanh chẳng ai dám tới kéo ra.

Người trên sân thể dục đều bị trận hỗn loạn này thu hút.

Vẫn là giáo viên chạy tới kéo Nhan Hàm ra.

Chủ nhiệm lớp rất tức giận, dù sao chuyện này rất tệ, học sinh toàn

khối lúc ấy đều ở sân thể dục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.