THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 122

“À, có,” Tom nói. “Ông Murchison đã mang tranh theo. Ông ấy muốn

xem các bức Derwatt của tôi ở đây.” Tom ra dấu về phía các bức tranh trên
tường. “Đó là lý do ông ấy theo tôi từ Luân Đôn về đây.”

“À, tôi hiểu rồi. Anh biết ông Murchison bao lâu rồi?”

“Từ thứ Ba tuần trước. Tôi đã thấy ông ấy ở buổi triển lãm nghệ thuật,

nơi tổ chức trưng bày tranh của Derwatt rồi lại thấy ông ấy ở cùng khách
sạn với tôi tối hôm đó, sau đó chúng tôi bắt đầu tán gẫu.” Tom quay người
lại và nói, “Xin thứ lỗi, Chris, nhưng chuyện này rất quan trọng”.

“Ồ, cứ tiếp tục đi, tôi không phiền đâu,” Chris nói.
“Bức tranh của ông Murchison đâu rồi?”

“Ông ấy đã mang nó theo,” Tom nói.
“Nó nằm trong va-li của ông ta à? Nó đâu có nằm trong va-li của ông

ta.” ủy viên cảnh sát nhìn đồng nghiệp của mình và khuôn mặt của cả hai
người đều mang nét ngạc nhiên.

Nó đã bị ăn trộm ở sân bay Orly, tạ ơn Chúa, Tom nghĩ thầm. “Nó

được bọc trong giấy nâu. Ông Murchison đã mang nó theo. Tôi hy vọng là
nó không bị ăn trộm chứ.”

“À, thì… rõ ràng là thế rồi. Bức tranh tên là gì nhỉ? Nó có to không?

Anh có thể mô tả nó không?”

Tom trả lời các câu hỏi này một cách chính xác.
“Chuyện này rất phức tạp đối với chúng tôi, và có thể là rắc rối cho

phía cảnh sát Luân Đôn, nhưng chúng tôi phải báo lại với họ tất cả những
gì có thể. Đây là bức tranh - L’ Horloge

*

- của họa sĩ nào mà ông

Murchison nghi ngờ tính xác thực?”

“Đúng thế, ban đầu ông ấy khá nghi ngờ nó. Ông ấy là một chuyên gia

giỏi hơn tôi,” Tom nói. “Tôi có hứng thú với những gì ông ấy nói vì tôi
cũng sở hữu hai bức tranh của Derwatt, nên tôi đã mời ông ấy tới xem
chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.