THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 147

Bernard đứng đó như một bức tượng trong hành lang tối om, mặc bộ

đồ của chính anh ta mà mới vài giờ trước còn ướt nhẹp, nhưng Tom để ý
sau đó nó đã được Bernard vắt lên lò sưởi dài trong phòng anh ta.

Tom ra dấu và Bernard đi theo anh.

Trên đường mòn, Tom thấy cửa sổ phòng Chris vẫn tối om. Chỉ có đèn

phòng Bernard là sáng. “Nó không xa đâu. Đó chính là vấn đề!” Tom nói,
đột nhiên thấy thú vị một cách điên rồ. Anh đưa chĩa cho Bernard còn mình
thì dùng xẻng vì anh nghĩ xẻng cần nhiều sức hơn. “Tôi hối hận phải nói là
nó khá sâu đấy.”

Bernard làm nhiệm vụ với vẻ nhẫn nhục kỳ lạ của anh ta, nhưng

những động tác dùng chĩa chọc xuống lại rất mạnh mẽ và hiệu quả. Bernard
quẳng đất đi nhưng không lâu sau anh ta chỉ cời cho nó tơi ra còn Tom
đứng trên rãnh xới đất lên nhanh hết mức có thể.

“Tôi nghỉ cái đã,” cuối cùng anh nói, nhưng trong lúc nghỉ ngơi, anh

vẫn vác hai viên đá lớn, mỗi viên phải nặng hơn mười ba cân, ra phía sau
xe. Anh mở cửa sau và đẩy hai viên đá vào.

Bernard đã chạm được tới cái xác. Tom quỳ xuống và cố dùng xẻng để

bẩy nó lên nhưng cái mộ quá hẹp. Cả hai người họ đứng dang hai chân hai
bên cái xác, dùng dây thừng để kéo nó lên. Dây thừng bên Tom bị tuột và
anh chửi thề, buộc nó lại, trong khi Bernard cầm đèn pin. Hẳn có thứ gì đó
hút chặt xác ông Murchison vào trong lòng đất: cứ như có một thế lực nào
đó đang chống lại họ vậy. Tay của Tom đau nhức và dính đầy bùn đất, có
khi còn chảy máu nữa.

“Nó nặng quá,” Bernard nói.
“Đúng thế. Chúng ta nên nói ‘một, hai, ba’ và cố hết sức nhấc nó lên.”

“Được rồi.”
“Một… hai…” Họ dồn sức. “… ba! Ối trời!”
Xác ông Murchison bị lôi lên mặt đất. Bernard phải gánh phần nặng

hơn, bên vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.