THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 152

Tom băn khoăn liệu Bernard có thể ngủ nổi không, nhưng anh sợ đưa

ra một đề xuất nào khác, như thuốc an thần hoặc một cốc sô-cô-la nóng, vì
anh nghĩ Bernard lại vẫn chỉ nói “Không, cảm ơn” mà thôi. Tom thì thào,
“Tôi xin lỗi vì đã lôi anh vào chuyện này. Anh cứ ngủ cả buổi sáng nếu
muốn nhé? Chris sẽ ra về trong sáng mai”.

“Được rồi.” Mặt Bernard trắng bệch. Anh ta không nhìn Tom. Môi

anh ta mím chặt thành một đường thẳng, như những đôi môi hiếm khi mỉm
cười hay nói chuyện - và giờ nó trông còn có vẻ nản chí nữa.

Trông anh ta như bị phản bội vậy, Tom nghĩ thầm. “Tôi cũng sẽ xử lý

đôi giày của anh.” Tom cầm chúng lên.

Trong phòng tắm của mình - giờ cả cửa phòng anh lẫn cửa phòng tắm

đều đã đóng, để chặn Chris, có lẽ vậy - Tom giặt áo mưa và xát xà phòng
lên bộ âu phục của Bernard. Anh xả nước lên đôi bốt cổ ngắn của Bernard
và đặt chúng lên một tờ báo gần lò sưởi trong phòng vệ sinh. Dù bà Annette
vẫn mang cà phê và dọn giường giúp anh, bà ta không hề bước chân vào
phòng vệ sinh của anh, chắc chỉ trừ một lần một tuần để dọn dẹp. Người
phụ nữ được thuê để dọn dẹp chính, bà Clusot, đến nhà một lần một tuần và
theo lịch là chiều hôm nay sẽ đến.

Cuối cùng, Tom chăm sóc đôi bàn tay của mình, nó không tệ như anh

cảm thấy. Anh bôi Nivea lên tay. Tò mò thay, anh cảm thấy một tiếng qua
như thể đang nằm mơ - thực hiện những hành động ấy ở đâu đó, khiến bàn
tay của anh đau nhức - nhưng những gì đã xảy ra lại không phải là sự thật.

Điện thoại reo lên báo hiệu. Tom lao về phía đó, nhấc máy lên giữa

một hồi chuông có vẻ ầm ỹ quá mức.

Gần ba giờ sáng rồi.
Bíp-bíp… brrrr… d… d… d… bíp?

Tiếng đại dương. Cuộc gọi này đến từ đâu vậy?
“Vous ềtes.. . ne quittez pas… Athènes vous appelle. ..”
Heloise.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.