THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 153

“Chào anh, Tome!… Tome!”
Đó là tất cả những gì Tom hiểu được trong mấy giây điên loạn đó.

“Em có thể nói to hơn được không?” Anh nói bằng tiếng Pháp.

Heloise đang kể với anh, theo những gì anh vất vả hiểu được, là cô

không vui và thấy chán, terribiement ennuyée

*

. Có thứ gì đó, hoặc ai đó,

cực kỳ đáng ghê tởm.

“.. ??? người phụ nữ này có tên là Norita…” Lolita à?
“Về nhà đi em yêu! Anh nhớ em!” Tom hét lên bằng tiếng Anh. “Mặc

kệ lũ dở hơi đó đi!”

“Em không biết nên làm gì nữa.” Lần này giọng cô vang lên rõ ràng.

“Hai tiếng vừa rồi em đã cố gọi cho anh đấy. Ở đây đến cả điện thoại cũng
không hoạt động được.”

“Ở đâu nó cũng chẳng hoạt động đâu mà. Nó chỉ là một thiết bị để moi

tiền thôi.” Tom thấy vui vì cô khẽ cười - như mỹ nhân ngư cất tiếng cười
dưới đáy biển.

“Anh có yêu em không?”

“Tất nhiên là anh yêu em!”
Đúng lúc âm thanh rõ hơn thì họ mất tín hiệu. Tom chắc chắn là

Heloise không hề dập máy.

Điện thoại không reo lại lần nào nữa. Tom đoán giờ là năm giờ sáng ở

Hy Lạp. Có phải Heloise gọi điện từ một khách sạn ở Athens không nhỉ?
Hay trên cái du thuyền điên rồ đó? Anh cực kỳ muốn gặp cô. Anh đã dần
quen có cô ở bên, và anh nhớ cô. Đó có phải là tình yêu không? Hay do hôn
nhân? Nhưng anh muốn dọn dẹp chuyện lộn xộn này trước đã. Heloise
không có tiêu chuẩn đạo đức cao cho lắm, nhưng cô cũng không thể chịu
nổi toàn bộ chuyện này đâu. Và tất nhiên cô chẳng biết gì về việc giả mạo
Derwatt hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.