THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 156

“Được rồi,” Bernard nói.
Tom chờ tới khi anh ta đã nhấp một, hai ngụm cà phê gì đó. “Tôi

không cho đường vào đâu. Tôi không rõ anh có thích không.”

“Không quan trọng. Cà phê rất ngon.”
“Bernard này, hiển nhiên tốt nhất là anh cứ nói chưa bao giờ gặp ông

Murchison, chưa bao giờ nhìn thấy ông ta. Anh cũng chưa bao giờ trò
chuyện với ông ta trong quán bar ở khách sạn Mandeville đó. Anh hiểu
chứ?” Tom hy vọng lời nói của mình có tính ép buộc.

“Hiểu.”

“Thêm nữa, anh thậm chí còn chưa một lần nghe đến cái tên

Murchison, dù là nghe qua Jeff và Ed. Như anh biết đấy, hiện giờ anh
không phải là một người bạn thân của Jeff hay Ed nữa. Các anh đều quen
nhau, nhưng Jeff và Ed chẳng việc gì phải phí công kể cho anh chuyện có
một người Mỹ… nghi ngờ bức ‘Đồng Hồ’ không phải là tranh thật.”

“Được rồi,” Bernard nói. “Tất nhiên.”
“Và… chuyện dễ nhớ nhất đây, vì nó là sự thật,” Tom tiếp tục, như thể

đang nói với một lớp học sinh không chăm chú lắng nghe cho lắm, “anh
mới chỉ đến đây chiều hôm qua, quá hai mươi tư tiếng sau khi ông
Murchison ra về để tới Luân Đôn. Theo lẽ tự nhiên, anh chưa bao giờ nhìn
thấy hay nghe nói đến ông ta. Hiểu rõ chưa, Bernard?”.

“Hiểu rõ rồi,” Bernard nói. Anh ta đã chống một khuỷu tay dậy.
“Có muốn ăn gì không? Trứng nhé? Hoặc tôi có thể mang một chiếc

bánh sừng bò lên cho anh. Bà Annette vừa ra ngoài mua vài cái.”

“Không, cảm ơn.”

Tom đi xuống nhà.
Bà Annette đang từ bếp vào. “Anh Tome, xem này.” Bà ta cho anh

xem trang đầu tờ báo của bà ta. “Đây không phải là quý ông, ông
Murcheeson mới đến đây chơi hôm thứ Năm sao? Họ nói rằng họ đang tìm
ông Murcheeson đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.