THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 165

sơ sơ Tom Ripley vì anh đã mua hai bức tranh từ chỗ họ nhỉ? “Bà Annette,
có thể chúng tôi cần ít cà phê. Tôi có thể mời anh uống cà phê không, thanh
tra, hoặc bất kỳ đồ uống gì khác?”

“Tôi đã thấy một chai Dubonnet trên giá của anh. Tôi muốn uống một

ít với đá và một lát chanh, nếu việc đó không quá phiền.”

Tom chuyển lời cho bà Annette.
Không ai muốn uống cà phê hết. Chris, dựa vào lưng một chiếc ghế

gần ô cửa sổ kiểu Pháp, không muốn uống gì hết. Cậu ta có vẻ mê mẩn
những chuyện đang diễn ra.

“Chính xác thì vì sao,” Webster hỏi, “ông Murchison lại nghĩ tranh

của ông ta là giả?”.

Tom trầm ngâm thở dài. Câu hỏi này là dành cho anh. “Ông ấy đã nói

về linh hồn của bức tranh. Còn cả cái gì đó về kỹ thuật vẽ nữa.” Tất cả đều
mơ hồ.

“Tôi khá chắc chắn,” Bernard nói, “là Derwatt sẽ không dung túng

việc giả mạo tác phẩm của anh ấy. Không cần hoài nghi về chuyện đó. Nếu
anh ấy nghĩ bức ‘Đồng Hồ’ là tranh giả thì anh ấy sẽ là người đầu tiên lên
tiếng. Anh ấy sẽ đi thẳng tới chỗ - tôi cũng không biết nữa - cảnh sát, tôi
nghĩ vậy”.

“Hoặc đám người ở Buckmaster Gallery,” điều tra viên nói.

“Đúng thế,” Bernard nói một cách quả quyết. Anh ta đột ngột đứng

dậy. “Mọi người thứ lỗi cho tôi một phút nhé?” Anh ta đi lên cầu thang.

Bà Annette phục vụ đồ uống cho Webster.
Bernard mang một quyển sổ màu nâu dày xuống, đã khá cũ nát, anh ta

cố gắng tìm gì đó trong quyển sổ ấy trong lúc băng qua phòng. “Nếu ông
muốn biết vài thông tin về Derwatt - thì tôi đã sao chép vài thứ trong nhật
ký của anh ấy ở đây.

Chúng bị bỏ lại trong một cái va-li ở Luân Đôn khi anh ấy tới Hy Lạp.

Tôi đã mượn chúng một thời gian. Nhật ký của anh ấy chủ yếu nói về hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.