THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 170

Mexico và dành cả đời tìm kiếm anh ấy - tức là cho đến khi tôi tìm được
anh ấy”.

Tom suýt nữa cũng tin vào những lời anh vừa được nghe. Anh tự nhủ

mình phải tin vào những điều ấy. Nên anh bắt đầu tin. Tom ra quầy bar để
rót thêm Dubonnet vào cốc của Webster.

“Tôi hiểu rồi. Và bây giờ - khi Derwatt trở về Mexico, và có thể là anh

ta đã ra về rồi, anh không biết phải viết thư gửi đi đâu cho anh ta đúng
không?” Webster hỏi.

“Chắc chắn là không. Tôi chỉ biết là anh ấy vẫn đang vẽ tranh và…

theo tôi đoán, đang hạnh phúc.”

“Thế còn Buckmaster Gallery? Họ cũng không biết tìm anh ta ở đâu

à?”

Bernard lại lắc đầu. “Theo tôi biết thì họ cũng chịu.”
“Họ gửi số tiền mà anh ta kiếm được đi đâu?”
“Tôi nghĩ… là gửi tới một ngân hàng ở thành phố Mexico và họ sẽ

chuyển nó cho Derwatt.”

Cảm ơn rất nhiều vì câu trả lời trôi chảy này, Tom nghĩ khi cúi xuống

rót rượu Dubonnet ra. Anh rời khỏi phòng để lấy đá và cầm theo cái xô trên
xe đẩy. “Thanh tra, anh ở lại ăn trưa với chúng tôi nhé? Tôi đã báo với quản
gia của mình là sẽ giữ anh lại rồi đấy.”

Bà Annette đã đi vào bếp.
“Không, không, cảm ơn anh nhiều,” thanh tra Webster mỉm cười nói.

“Tôi có hẹn ăn trưa với cảnh sát Melun. Tôi nghĩ đó cũng là dịp duy nhất
tôi có thể thong thả trò chuyện với họ. Cực kỳ Pháp, phải không? Tôi phải
tới Melun lúc một giờ kém mười lăm, nên việc tiếp theo tôi nên làm là gọi
một chiếc tắc-xi.”

Tom gọi dịch vụ tắc-xi ở Melun.
“Tôi muốn đi dạo quanh khu đất của anh,” viên thanh tra nói. “Nó

trông đáng yêu quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.