THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 173

CHƯƠNG 14

Đ

ó là một trong những bữa trưa chán ngán nhất mà Tom phải trải qua,

gần như ngang tầm với bữa trưa cùng Heloise và cha mẹ cô sau khi Heloise
thông báo cho họ biết là anh và cô đã kết hôn. Nhưng ít nhất thì bữa trưa
này không kéo dài như thế. Bernard vẫn chìm đắm trong tâm trạng tuyệt
vọng vô phương cứu chữa của một diễn viên, Tom thấy vậy, người vừa có
một màn trình diễn mà tự anh ta thấy là thảm hoạ, vậy nên an ủi chẳng có
ích gì. Bernard vẫn đang chịu đựng cảm giác kiệt sức - Tom cũng từng nếm
trải - của một tuyển thủ sau khi đã dốc cạn sức lực.

“Anh biết không, tối qua,” Chris nói, uống nốt cốc sữa mà cậu ta đã

uống cùng rượu vang, “tôi đã nhìn thấy một chiếc ô-tô lùi ra khỏi con
đường mòn trong rừng ấy. Hẳn là tầm một giờ đêm. Tôi không nghĩ nó
quan trọng. Chiếc xe lùi ra đường chính và bật đèn rất ít, như thể ai đó
không muốn bị bắt gặp”.

Tom nói, “Chắc là… cặp tình nhân”. Anh sợ Bernard sẽ phản ứng theo

một cách nào đó - như thế nào nhỉ? - khi nghe thấy chuyện này, nhưng
dường như Bernard không để tâm lắm.

Bernard xin cáo lỗi và đứng dậy.
“Chúa ơi, thật đáng buồn khi anh ta cứ rầu rĩ như vậy,” Chris nói sau

khi Bernard đã khuất khỏi tầm tai. “Tôi sẽ khởi hành ngay lập tức. Tôi hy
vọng mình không ở lại đấy quá lâu.”

Tom muốn kiểm tra các chuyến tàu buổi chiều nhưng Chris lại có một

ý tưởng khác. Cậu ta thích đi nhờ xe lên Paris hơn. Không thể can cậu ta
cho nổi. Chris một mực tin rằng đó sẽ là một chuyến phiêu lưu thú vị. Giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.