THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 176

khỏi giá, và do số mệnh hoặc tiềm thức sắp đặt, anh mở ra đúng bài Der
Abschied.
Tom đã gần như thuộc lòng nó, dù anh sẽ chẳng bao giờ dám
trích dẫn bài thơ này cho bất kỳ ai vì sợ giọng của mình không hoàn hảo.
Giờ những dòng thơ đầu làm anh buồn bực:

Lass mein Aug’ den Abschied sagen,

Den mein Mund nicht nehmen kann!
Hãy để đôi mắt nói hộ lời bờ môi.
Schwer, wie schwer ist er zu tragen!

Und ich bin…
Tom giật mình khi nghe tiếng cửa ô-tô đóng sập lại. Có người đến.

Bernard đã bắt tắc-xi quay lại, Tom nghĩ thầm.

Nhưng không, đó là Heloise.

Cô đứng đó, đầu để trần, mái tóc vàng dài tung bay trong gió, vụng về

lấy ví ra.

Tom lao về phía cửa và mở tung nó ra. “Heloise!”
“Ôi, Tome!”

Họ ôm nhau. Ôi, Tome, ôi, Tome! Tom đã dần quen với cái tên mọt

sách này, và khi nó được phát ra từ Heloise thì anh thích mê.

“Em cháy nắng hết rồi!” Tom nói bằng tiếng Anh, nhưng ý anh là da

rám nắng. “Để anh đuổi gã này đi đã. Bao nhiêu tiền thế?”

“Một trăm bốn mươi franc.”

“Thằng khốn. Từ Orly gã chỉ phải…” Tom kìm nén từ anh chuẩn bị

bật ra dù định nói bằng tiếng Anh. Tom trả hóa đơn. Lái xe không buồn
giúp dỡ hành lý.

Tom mang tất cả các thứ vào nhà.
“Ôi, thật tuyệt khi được về nhà!” Heloise nói, dang rộng cánh tay. Cô

quăng một cái túi to trông như tấm thảm - một sản phẩm của Hy Lạp - lên
chiếc sô-pha vàng. Cô đang đi sandal da màu nâu, quần chuông màu hồng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.