THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 183

cứ đến cuối tuần lại quay về ngôi nhà ở vùng nông thôn của mình.

“Cha có nói gì không?” Tom hỏi.

“Cha mừng vì em đã quay lại Pháp.”
Cha cô không thích anh lắm, Tom biết, nhưng ông cũng mơ hồ cảm

nhận được là Heloise bỏ bê anh. Phẩm chất của giai cấp tư sản đấu tranh
với việc có nên xía mũi vào chỉ trích tính cách người khác, Tom cho là vậy.
“Còn Noelle?” Đó là một người bạn sống ở Paris mà Heloise yêu quý.

“À, cũng thế. Cô ấy bảo chán chết. Cô ấy chẳng bao giờ thích mùa

thu.”

Nhà Berthelin, dù cũng khá giả, cố tình sống nghèo khó ở vùng nông

thôn, với phòng vệ sinh ngoài nhà, bồn rửa trong bếp thì không có vòi nước
nóng. Nước nóng được đun trong ấm trên bếp lò dùng củi. Khách của họ,
nhà Clegg, cặp vợ chồng người Anh, tầm năm mươi tuổi, cùng tuổi với nhà
Berthelin. Con trai của ông Vincent Bertherlin, người mà Tom chưa từng
gặp bao giờ, là một thanh niên tóc đen hai mươi hai tuổi (ông Vincent kể
cho Tom biết tuổi của cậu ta trong bếp, khi ông ta và Tom uống Ricards,
ông Vincent nấu ăn), giờ đang sống cùng một cô bạn gái ở Paris, đang trên
đà bỏ học kiến trúc ở Beaux Arts, một việc khiến ông Vincent lo lắng vô
cùng. “Con bé đó không xứng đáng!” Ông Vincent nổi giận đùng đùng với
Tom. “Đó là ảnh hưởng của nước Anh, cậu biết chứ?” Ông Vincent là
người ủng hộ Charles de Gaulle.

Bữa tối xuất sắc, gà, cơm, xa-lát, phô mai, và bánh tart táo do bà

Jacqueline nướng. Đầu óc Tom còn mải mê với những chuyện khác. Nhưng
anh hài lòng, hài lòng đến mức mỉm cười, vì Heloise mang tâm trạng phấn
chấn kể về hành trình ở Hy Lạp, cuối cùng họ còn thử rượu ouzo Hy Lạp
mà Heloise mang đến.

“Vị tởm thật, cái rượu ouzo đấy! Còn chán hơn cả Pernod!” Heloise

nói ở nhà, đánh răng ở bồn rửa trong phòng tắm của cô. Cô đã thay sang
váy ngủ, một cái váy ngắn màu xanh dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.