THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 191

Tom không biết phải dùng chiến lược nào nữa. “Tôi đã thấy hình nộm

của anh dưới hầm. Nó khiến vợ tôi khá sốc. Anh không nên đùa như thế…
khi có phụ nữ trong nhà.” Tom mỉm cười. “Tiện thể, quản gia của tôi đã
mang đồ của anh đi giặt và tôi bảo đảm anh sẽ nhận được nó ở Luân Đôn -
hoặc bất kể nơi nào anh định đến. Ngồi xuống đi.” Tom ngồi xuống sô-pha.
“Kế hoạch của anh là gì?” Giống như hỏi một người điên xem anh ta cảm
thấy thế nào vậy, Tom nghĩ thầm. Tom thấy bất an và anh càng cảm thấy tệ
hơn khi nhận ra tim mình đang đập khá nhanh.

Bernard ngồi xuống. “À…” Im lặng một lúc lâu.

“Không quay lại Luân Đôn à?” Trong cảm giác tuyệt vọng, Tom lấy

một điếu xì gà ra khỏi cái hộp trên bàn cà phê. Nó đủ để khóa miệng anh lại
vào lúc này, nhưng điều đó có quan trọng không?

“Tôi tới đây để nói chuyện với anh.”
“Được rồi. Về chuyện gì?”

Lại im lặng và Tom sợ không dám phá vỡ sự im lặng này. Bernard

chắc đang dò dẫm trong các đám mây, những đám mây bất tận trong suy
nghĩ của anh ta mấy ngày qua. Tom cảm thấy anh ta như thể đang săn đuổi
một con cừu mây bé nhỏ giữa một cuộn len xù khổng lồ vậy. “Tôi có rất
nhiều thời gian dành cho anh. Anh là bạn tôi, Bernard.”

“Đơn giản thôi. Tôi phải khởi đầu lại cuộc đời của mình. Một cách

sạch sẽ.”

“Phải, tôi biết. Anh có thể mà.”

“Vợ anh có biết về… việc giả tranh của tôi không?”
Tom hoan nghênh câu hỏi hợp lý này. “Không, tất nhiên là không rồi.

Không ai biết cả. Không ai ở Pháp biết.”

“Còn về ông Murchison?”

“Tôi kể với cô ấy là ông Murchison đang mất tích. Và tôi đã thả ông ta

xuống sân bay Orly.” Tom nói thật nhỏ, phòng trường hợp Heloise đang ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.