THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 193

Bernard Tufts mới toanh có thể bắt đầu lại từ đầu… một cách trong sạch.”

Không có hồi đáp từ Bernard.

“Anh có gọi cho Jeff hay Ed khi anh ở Paris không?”
“Không.”
Tom có thể dễ dàng mua bất kỳ một tờ báo Anh nào, và chắc Bernard

cũng vậy. Nỗi lo lắng của anh ta đến từ chính bản thân. “Nếu muốn, anh có
thể gọi cho Cynthia từ đây. Anh có thể gọi từ phòng tôi.”

“Tôi đã nói chuyện với cô ấy ở Paris. Cô ấy không muốn gặp tôi.”
“À.” Đó là vấn đề. Đó là cọng rơm cuối cùng, theo Tom đoán. “Vậy

thì anh luôn có thể viết thư cho cô ấy mà. Biết đâu thế lại tốt hơn. Hoặc đến
gặp cô ấy khi anh quay lại Luân Đôn. Tông thẳng vào cửa nhà cô ấy!” Tom
cười.

“Cô ấy đã từ chối.”

Im lìm.
Tom đoán Cynthia muốn phủi sạch mối quan hệ. Không phải cô ta

không tin ý định chấm dứt việc làm giả tranh của Bernard - không ai có thể
hoài nghi Bernard một khi anh ta đã bắt đầu làm gì đó - nhưng cô ta đã chịu
đựng đủ rồi. Nỗi đau của Bernard vượt quá sức hiểu của Tom, ở thời điểm
này. Họ đang đứng trên hiên đá ngoài ô cửa sổ kiểu Pháp. “Tôi phải vào
nhà đây, Bernard. Tôi lạnh cóng rồi. Vào thôi.” Tom mở cửa ra.

Bernard cũng vào theo.

Tom chạy lên gặp Heloise. Anh vẫn đang cứng cả người vì lạnh, hoặc

vì sợ. Heloise đang ở trong phòng cô, ngồi trên giường, phân loại ảnh và
bưu thiếp.

“Khi nào thì anh ta mới đi?”
“Em yêu… lại là do cô bạn gái của anh ta ở Luân Đôn. Anh ta đã gọi

cho cô ta ở Paris. Cô ta không muốn gặp lại anh ta. Anh ta không vui và
anh không thể bắt anh ta đi được. Anh không biết anh ta định làm gì nữa.
Em yêu, em có muốn ghé thăm cha mẹ vài ngày không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.